Lạc Dịch Bắc lái xe đi thật xa, nghĩ đến cô, ngực lại thấy ngột ngạt.
Tại sao ngay trước mắt anh lại có thể ám muội đưa quà cho người đàn ông khác?
Anh chỉ muốn trừng phạt cô một chút, muốn cho cô thấy rõ thân phận của mình, sau khi rời đi nửa giờ liền lái xe trở lại.
Ai ngờ lại không thấy Phương Trì Hạ ở đâu!
Lạc Dịch Bắc ngồi trên xe nhìn trên đường không có một ai, mặt mày nặng nề lại xe đi dọc đường tìm.
Lúc tìm được Phương Trì Hạ là sáng sớm ngày thứ hai, ở một nhà trọ nhỏ.
Một ngày không nhìn thấy cô, không có chật vật đáng thương của người bị bỏ lại mà mặt mày tinh thần sáng lạn.
Cô như vậy khiến cho anh có chút ngoài ý muốn, còn muốn lau mắt lại mà nhìn.
Cô đang ở cùng người phụ nữ địa phương, cô rất thông minh, cho dù có đem cô đến nơi hoang vu, cô cũng có thể sống thật tốt.
Phương Trì Hạ lúc này đang ở trong vườn nhà trọ ngắt hoa, trên đầu buộc dây cột tóc con bướm, tóc dài nhẹ nhàng buộc thành tóc đuôi ngựa, xinh đẹp đầy sức sống.
Trên tay cô cầm một bó hoa hồng trắng, cánh hoa còn đọng nước, bên cạnh là có thiếu niên nước Pháp xinh đẹp đang líu ríu dùng tiếng Pháp cùng cô trò chuyện.
“Hạ Hạ, như vậy là đủ rồi a!”
“Hôm nay tất cả bàn ăn trong nhà trọ đều có hoa trang trí a.”
“Nóng quá, có muốn đi nghỉ một lát không?”
ÁNh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-ba-dao-sung-bao-boi-tiep-tuc/2229095/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.