“Đừng đợi đến khi anh qua đó!” Lạc Dịch Bắc mặt lạnh nhắc nhở.
Còn mang theo uy hiếp rõ ràng.
Hai người tốt xấu kết hôn lâu như vậy, chuyện anh uy hiếp cô cũng không hề ít.
Anh ám chỉ cái gì, cô cũng biết.
Phương Trì Hạ lẳng lặng nhìn anh, do dự một chút, hay là đi qua phòng của anh.
Cô đi qua chỉ vì quà tặng mà cô định tặng Thi Cận Dương quả thật có chút không ổn, cũng không phải vì uy hiếp của anh.
Đẩy cửa phòng anh ra, còn chưa đi vào, người Lạc Dịch Bắc đã đứng trước mặt cô, một tay ôm lấy eo cô, đẩy người cô dựa sát vào vách tường phía sau.
Phương Trì Hạ giơ tay lên muốn đẩy anh ra, thì cả người anh liền đè chặt lên người cô..
…
Cả người Phương Trì Hạ cứng ngắc, tùy ý anh muốn làm gì thì làm, cũng không giãy dụa ra, chỉ là lúc chịu không nổi thì hừ vài tiếng.
Cô lúc mới bắt đầu cũng không đáp lại anh, nhưng về sau giác quan cùng thân thể bắt đầu có cảm giác “thân bất do kỉ”..
Dài dằng dặc mấy giờ.
Lúc kết thúc, cả người Phương Trì Hạ mệt rã rời, ngay cả kết thúc như thế nào cũng không biết.
Ngày hôm sau cô còn làm việc, tỉnh dậy sớm hơn Lạc Dịch Bắc.
Trong phòng rất lộn xộn, áo quần hai người rơi lả tả trên đất, cũng có không ít đồ vật bị làm rơi, toàn bộ đều là chiến tích ngày hôm qua lưu lại.
Không khí kiều diễm còn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-ba-dao-sung-bao-boi-tiep-tuc/2229090/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.