Lạc Dịch Bắc cả người nửa vời mà đứng ở mép giường, nhìn chằm chằm cô ngủ một hồi lâu, ánh mắt sắc bén như hận không thể xách ngươi cô lên.
Chỉ tay cuối cùng cũng không đưa tay qua.
Lên giường, cứ như vậy ôm cô ngủ một đêm, hôm sau tỉnh lại, Phương Trì Hạ đã đi trước anh một bước.
Cô hình như không nhớ rõ tối qua mình đã làm cái gì, như không có chuyện gì mà nhìn anh một cái, lúc sau như không có chuyện gì mà rời đi.
Lạc Dịch Bắc nhìn cô thế này, ánh mắt âm trầm.
Tối hôm qua khiến cho anh một thân dục hỏa mà cô rất an tâm a!
Khuôn mặt lạnh lùng đi xuống, Phương Trì Hạ đang nói chuyện với Lan Tu.
Lạc Dịch Bắc ở xa không nghe rõ nhưng lại thấy Lan Tu với Phương Trì Hạ ôm rồi ôm.
Nhìn hai người như vậy, Lạc Dịch Bắc khuôn mặt nặng nề.
Anh biết người Pháp rất phóng khoáng, nhưng mà ôm thành như vậy có phải thân mật quá hay không?
Vài bước đi qua, muốn đem hai người lôi ra thì Lan Tu lại tự động buông Phương Trì Hạ ra.
Sau đó lưu luyến không rời nói “Hạ HẠ, sau này lại hoan nghênh em đến đây!”
Lạc Dịch Bắc giật mình, ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía Phương Trì Hạ.
Cô quyết định về nước?
“Được.” Phương Trì Hạ phảng phất như không nhìn thấy anh, cười trả lời Lan Tu, sau lại cùng ba mẹ Lan Tu tạm biệt.
Cô ở nơi này ngây ngốc nhiều ngày như vậy, vốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-ba-dao-sung-bao-boi-tiep-tuc/2229082/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.