Phương Trì Hạ nghĩ đến lúc trước hiểu lầm anh và Bảo Bảo, khi nhìn thấy anh, trên mặt có chút xấu hổ, tròng lòng nghĩ, có phải khi đó tất cả mọi người đều thấy hay không.
Ít nhất nếu như cô rõ ràng dù chỉ một chút, cũng không gây ra chuyện xấu hổ như vậy!
“Sao vậy, không quay về Lạc gia?” Ngẩng đầu nhìn anh, cô đang muốn đi qua, thì sau lưng Thi Cận Dương đột nhiên chậm rãi lái xe qua.
Cũng không để ý đến Lạc Dịch Bắc sắc mặt khó coi, mở kính xe, anh mỉm cười hỏi Phương Trì Hạ “Trì Hạ, muốn anh đưa về sao?”
Phương Trì Hạ và Lạc Dịch Bắc ở cùng một chỗ, Thi Cận Dương mặc dù biết quan hệ của hai người nhưng không biết hai người đã kết hôn.
Nếu như để anh ta đưa về thì khôn khéo như anh ta sao có thể không nhận ra?
ÁNh mắt nhìn anh ta, Phương Trì Hạ tuy rằng rất muốn đi lên, nhưng vẫn vẫy vẫy tay đối với anh ta “EM tự trở về được rồi, ngày mai gặp!”
“Hiện tại không còn sớm, đi đường cẩn thận” Thi Cận Dương cũng không kiên trì, giẫm mạnh chân ga rời đi.
Ngoài khách sạn trong thời gian ngắn chỉ còn lại cô là LẠc Dịch Bắc.
Lạc Dịch Bắc thấy cô và Thi Cận Dương lúc ở bên trong một trận mờ ám, ánh mắt nhìn cô lạnh như băng.
Anh kì thật lúc nào cũng có bộ dáng như vậy nên Phương Trì Hạ không xem quan trọng, mở cửa xe ngồi lên.
“Bảo Bảo là em họ của anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-ba-dao-sung-bao-boi-tiep-tuc/2229064/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.