Lúc Lạc Dịch Bắc cùng Phương Trì Hạ đến bệnh viện, Thi Cận Dương vẫn chưa tỉnh lại, từ tối hôm qua đến giờ vẫn mê man.
Đồng Nhan ngồi ở bên giường, đầu gối trên mép giường, một đêm không ngủ, tóc dài rối tung.
Bây giờ còn rất sớm, đột nhiên thấy hai người ở cùng một chỗ, hơn nữa rõ ràng cả đêm cũng vậy, không chỉ Lạc Dịch Bắc suy nghĩ không đứng đắn, ngay cả Phương Trì Hạ cũng vậy.
"Tối hôm qua hai người làm gì?" Đứng ở cửa, nhìn người trên giường, rồi lại nhìn Đồng Nhan, Phương Trì Hạ nghĩ không khác Lạc Dịch Bắc bao nhiêu.
Đồng Nhan bị câu hỏi của Phương Trì Hạ làm nghẹn họng, không còn lời nào để nói.
Thật sự là ăn ý!
Bây giờ không phải nên quan tâm việc Thi Cận Dương tại sao lại nằm ở trên giường bệnh sao?
"Phương Trì Hạ, cậu đứng đắn chút được không!" Đồng Nhan rống một tiếng rất lớn.
Phương Trì Hạ bị Đồng Nhan rống thái độ lập tức nghiêm chỉnh, chép miệng bước vào đổi chủ đề, "Thi Cân Dương đang tốt sao lại vào bệnh viện? không có chuyện gì chứ?"
Phương Trì Hạ đang nói, tiểu Tả chợt xen vào một câu, "Chị Đồng Nhan, tối hôm qua chị luôn ở cùng anh Dương sao?Chị làm gì mà anh ấy lại phải nằm trên giường bệnh vậy?"
Tiểu Tả mới bảy tuổi, thanh âm non nớt hỏi, đánh bậy đánh bạ lại làm Phương Trì Hạ vốn đã nghĩ đứng đắn, bây giờ lại nghĩ sai lệch.
"Tiểu Tả, em nói cái gì đó?" Đồng Nhan bị tiểu Tả hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-ba-dao-sung-bao-boi-tiep-tuc/2228980/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.