Lạc Dịch Bắc nhìn qua phản ứng của cô, nghĩ đến ngày đó cô từ Thi gia trở về mặt đầy ủy khuất, không muốn Sa Chức Tĩnh nhắc đến nhiều, đặt đũa xuống bàn, nhàn nhạt nói chen vào “Không biết Tiểu Tả bây giờ như thế nào?”
“Tôi đi xem một chút.”
Phương Trì Hạ hiểu ý kia là cho cô kiếm cớ rời đi, đứng dậy lễ phép nói với mọi người trên bàn, quay người đi lên lầu.
Sa CHức Tĩnh kì thật cũng thuận miệng hỏi, không phải có ý muốn chạm đến nỗi đau của cô.
Làm cha mẹ, hiểu bối cảnh nữ nhân bên cạnh con trai không phải là bình thường sao?
Đưa mắt nhìn Phương Trì Hạ rời đi, bà chuyển qua nhìn Lạc Dịch Bắc.
Đây là bảo vệ sao?
“Con ăn xong rồi, lên xem Tiểu Tả một chút.”Lạc Dịch Bắc đứng lên, như không có việc gì đứng dậy đi lên lầu.
Khi vào phòng, tiểu tả đang ngồi trên giường khoanh hai tay trước ngực, bộ dáng tiểu thiếu gia, trên mặt còn lạnh lùng.
Hắn hình như không muốn ăn cơm, Phương Trì Hạ đang trêu chọc hắn, trên tay cầm hai con rối, đang diễn kịch rối cho hắn xem, trong miệng còn ngâm nga bài hát.
Tiểu Tả hình như đối với cô ghét bỏ, khinh thường hừ một tiếng “ẤU trĩ!”
“Ngạo mạn!” Phương Trì Hạ không khách khí châm biếm nó một câu, đem chén đẩy đến trước mặt nó “Em đến cùng là có ăn hay không?”
“Không ăn!” Tinh thần Tiểu Tả hiện tại tốt hơn không ít, cũng không giống như hôm qua, như con cừu nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-ba-dao-sung-bao-boi-tiep-tuc/2228936/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.