Chỉ một động tác lại làm Phương Trì Hạ kinh ngạc.
Liếc xéo tay Lạc Dịch Bắc, Phương Trì Hạ hơi ngẩn người.
Đêm hôm khuya khoắt Lạc Dịch Bắc chạy đến đây, đưa đồ ăn còn cùng cô ở đây qua đêm, Lạc Dịch Bắc tốt như vậy từ khi nào?
Đêm nay Lạc Dịch Bắc làm rất nhiều việc mà Phương Trì Hạ chưa từng nghĩ tới.
Phương Trì Hạ không hiểu hành động của Lạc Dịch Bắc, nhưng cũng không suy nghĩ nhiều.
Đầu gối trên vai Lạc Dịch Bắc, vừa định nhắm mắt ngủ, thì nhớ tới cái gì, nghiêng đầu nhìn phía sau hai người.
Phương Trì Hạ sợ ông cố Lạc Dịch Bắc đột nhiên xuất hiện, mắt nhìn kĩ cẩn thận từng li từng tí.
Lạc Dịch Bắc liếc Phương Trì Hạ một cái, mặt không cảm xúc nói: "Yên tâm đi, không có ai nửa đêm không ngủ còn chạy ra rình em đâu."
Lạc Dịch Bắc luôn nói chuyện như vậy, không có một tí dịu dàng, lời nói lạnh lùng giống như gió thổi trên hồ băng, luôn làm người khác cảm giác lạnh buốt.
Phương Trì Hạ liếc Lạc Dịch Bắc một cái, trong lòng nghĩ: không phải có anh nửa đêm không ngủ chạy tới đây đó sao?
Nhưng lời này Phương Trì Hạ không nói ra miệng.
Phương Trì Hạ lại nhìn ra phía sau một lần nữa, xác định chắc chắn ông cố Lạc Dịch Bắc đã đi ngủ, mới không đẩy Lạc Dịch Bắc ra, đầu gối lên vai Lạc Dịch Bắc, để Lạc Dịch Bắc ôm, an tâm nhắm mắt ngủ.
Biệt thự ở khá xa trung tâm nên rất yên tĩnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-ba-dao-sung-bao-boi-tiep-tuc/2228928/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.