"Tôi biết". Như không có việc gì trả lời một câu, cô ôm Đoàn Đoàn tiếp tục giúp nó chải vuốt phần lưng.
m thanh cô rất nhạt, cảm giác kia phảng phất giống như không chút nào để ý.
Lạc Dịch Bắc mày nhíu lại nhăn, cô như vậy, tự dưng làm cho anh có chút khó chịu, nhưng lại không có nói thêm gì, quay người lên lầu.
Phương Trì Hạ ở phía dưới thật lâu, thời điểm đi lên, anh đã tắm xong, khoác lên một bộ áo tắm ngồi ở trên ghế sa lon, tựa hồ đang đợi cô.
"Còn chưa ngủ à?". Phương Trì Hạ sững sờ, đối với anh như vậy có chút ngoài ý muốn.
Lạc Dịch Bắc chỉ là nhàn nhạt "Ừ", tầm mắt bất động thanh sắc nhìn chằm chằm cô dò xét.
"Tôi đi tắm rửa". Phương Trì Hạ thu hồi ánh mắt, buồn bực đi đến hướng phòng tắm.
Hôm nay tốc độ cô ngược lại rất nhanh, bình thường không tới 10 phút sẽ không ra, đêm nay chừng mười phút đồng hồ đã giải quyết.
Sau khi đi ra cũng không thấy anh, phối hợp cầm lấy khăn mặt lau tóc.
"Nice, tôi sẽ đi một đoạn thời gian rất dài". Lạc Dịch Bắc nhìn nhìn cô, thình lình nói.
Câu này âm lượng anh nói có chút lớn, như là sợ cô không nghe thấy.
"Tôi biết". Phương Trì Hạ đứng quay lưng về phía anh, tay lau tóc cũng không dừng lại một chút.
Cô như vậy, làm ánh mắt Lạc Dịch Bắc nặng nề.
"Cũng không có gì muốn nói sao?". Xử lý cổ áo của mình, anh nhắc nhở.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-ba-dao-sung-bao-boi-tiep-tuc/2228918/chuong-244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.