Cô hình như còn chưa thanh tỉnh, giống như còn đang chìm vào trong hoảng loạn.
Lạc Dịch Bắc bất động thanh sắc nhìn cô, đột nhiên cảm giác cô có chút không đúng.
Một cái ôn tuyền cũng bị hù đến vậy sao?
Kì thật chuyện lúc ấy ở Kỷ gia Lạc Dịch Bắc cũng không thể lí giải được.
Cô thông minh như vậy, cái hồ cũng có lớn bao nhiêu đâu?
Nửa đường bị bỏ lại nơi không người ở Provence cũng có cách cứu mình, chút chuyện này mà bị làm khó sao?
Hơn nữa cô cũng không phải không biết lặn!
Lạc Dịch Bắc rất không hiểu nhìn cô lúc lâu, cuối cùng ôm cô lên.
“Có khỏe không” Ôm cô đi vào biệt thự, anh hỏi.
Phương Trì Hạ không để ý đến anh, chỉ là dựa vào trong ngực anh, ngón tay nắm chặt áo hắn đến trắng bệch, nắm ống tay áo hắn nhăn nheo, như cây cỏ tìm được người cứu mạng, trong miệng mê man nói “Lạnh.”
Một câu khiến cho lưng Lạc Dịch Bắc cương cứng.
Hai người vừa ở ôn tuyền, vốn là hồ nước nóng, căn bản không có lạnh…
Lại nghĩ đến phản ửng lần trước cô bị rơi xuống nước, Lạc Dịch Bắc nhăn mày lại.
Phản ứng hiện tại của cô e là nguyên nhân từ tâm lí a?
Người mà ngay cả anh cũng dám chống đối lại sợ bị rơi xuống nước..
Lạc Dịch Bắc nhìn chằm chằm cô ở trong ngực, không nghĩ thông được nguyên nhân Phương Trì Hạ phản ưng như vậy.
Trước kia có chuyện không vui liên quan đến nước sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-ba-dao-sung-bao-boi-tiep-tuc/2228906/chuong-252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.