Đầu sỏ gây tội chính là anh, Phương Trì Hạ không hề tức giận chút nào.
Nghiêng đầu, cô cáu kỉnh hét về phía anh; “Cút!”
Cô đổi sắc mặt rất nhanh, lúc trước vẫn còn nũng nịu muốn làm gì thì làm, mới đó mà sự can đảm đã bay lên trời.
Đôi mắt Lạc Dịch Bắc nhíu lại, ánh mắt thâm trầm.
Phương Trì Hạ làm như không thấy ở trên sô pha ngồi một lúc, đại khái là có chút sợ sẽ chọc đến anh lần nữa, nghĩ một hồi liền đứng lên đi ra bên ngoài: “Đêm nay em ngủ phòng bên cạnh.”
“Có thể.” Ngoài ý muốn Lạc Dịch Bắc lại vui vẻ đồng ý.
Phương Trì Hạ ngẩn ra, có chút nghi ngờ mình nghe lầm.
Lạc Dịch Bắc chỉ nhìn cô, khóe môi lạnh lùng cong lên, cũng không giải thích.
Phương Trì Hạ không xác định được nhìn anh một cái, tiếp tục đi ra bên ngoài.
Động tác của cô có chút khó khăn, lúc đi ra eo cũng không thẳng nổi, dáng vẻ kia như bị người nào hung hăng chà đạp.
Lúc sắp đi ra ngoài cửa Lạc Dịch Bắc lại đi tới.
Ánh mắt đảo qua đảo lại trên người cô vài lần, sau đó bổ sung nửa câu còn thiếu: “Anh đi cùng em.”
Phương Trì Hạ ngẩn ra, biểu cảm trên mặt liền cứng lại.
Cô biết anh không dễ nói chuyện như vậy!
Lạc Dịch Bắc hoàn toàn làm lơ ánh mắt của cô, đi vào phòng ngủ bên cạnh.
Đi được vài bước, như là nghĩ đến cái gì lại lui trở về.
Ánh mắt lại nhìn dáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-ba-dao-sung-bao-boi-tiep-tuc/2228860/chuong-277.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.