Biểu tình anh biến hóa rất nhanh, nhanh đến người bình thường căn bản không thể nào phát giác.
Tiểu Tả luôn bất động thanh sắc quan sát anh, vốn đang chờ mong từ trên mặt anh nhìn ra chút gì đó, ai ngờ, Lạc Dịch Bắc lại từ đầu tới cuối không có biểu tình gì cả.
"Muốn nói gì?". Sóng lớn không sợ âm thanh, thậm chí cũng không có chút phập phồng, giọng điệu nói chuyện, giống như không liên quan tới chuyện của ai.
Tiểu Tả đối với anh như vậy rất thất vọng, lúc trước còn tràn đầy tin tưởng chuẩn bị nói, lại bị anh làm nuốt trở về.
Kỳ thật cậu muốn nói, Lạc Dịch Bắc ở chỗ này kim ốc tàng kiều (1),có điều, nhìn bộ dáng anh bình tĩnh như vậy, tựa hồ tự mình nghĩ nhiều.
(1) Kim ốc tàng kiều dùng để chỉ ngôi nhà đẹp, sang trọng bên trong cất giấu giai nhân hoặc người tình.
Chỉ là một cái ly mà thôi, có khi lấy cái ly ra chỉ để làm đồ trang trí?
"Không có gì". Quắt quắt miệng, Tiểu Tả ngoan ngoãn ngồi xuống ở bên chân Lạc Ân Kỳ.
Ba người ngồi xuống, một buổi sáng cũng không rời đi.
Cho đến giữa trưa trôi qua nhanh một chút.
Lạc Dịch Bắc mang theo Lạc Ân Kỳ và Tiểu Tả rời khỏi biệt thự, ba người tựa hồ ra ngoài dùng cơm.
Phương Trì Hạ đi xuống từ cầu thang, nhẹ thở phào.
Xuống lầu, vừa mới chuẩn bị rời đi, Lạc Dịch Bắc bỗng nhiên gọi một cú điện thoại tới.
"Phương tiểu thư, không phải là giữa trưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-ba-dao-sung-bao-boi-tiep-tuc/2228855/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.