Chân mày Lạc Dịch Bắc khẽ nhướng, nâng tay của cô lên, để mặt lưng của tay cô, đập vào trong đáy mắt của cô, "Chính là dựa vào, cái này!"
Lúc anh làm hành động này, tay của cô bị anh nắm lấy, từ góc độ của Phương Trì Hạ, vừa vặn có thể nhìn thấy chiếc nhẫn cưới sáng lấp lánh ở ngón áp út của mình và anh.
Hai chiếc nhẫn cưới, cùng một kiểu, lại được đặt cạnh nhau, vừa nhìn đã biết là một đôi.
Đây là nhẫn đính hôn của hai người, Phương Trì Hạ mua, sau đám cưới, cô vẫn luôn đeo nó.
Đeo cái này lên, suy nghĩ của cô rất đơn giản, lúc đó chỉ là vì để khi về phương gia, có thể có một thứ chứng minh bản thân đã kết hôn, sau đó thì tự nhiên luôn đeo nó.
Nhưng mà, Lạc Dịch Bắc lại rất ít khi đeo, đây là một trong những lần hiếm hoi.
Nhẫn cưới mà Phương Trì Hạ mua cũng không phải loại đá quý cao sang, là đá Zircon, so với đá quý cấp bậc thấp hơn rất nhiều.
Loại người như Lạc Dịch Bắc, ngay cả cúc áo của sơ-mi đều được đính đá, Zircon hầu như sẽ không xuất hiện ở trong cuộc sống của anh.
Khi Phương Trì Hạ mua không mong đợi anh đeo, càng không nghĩ đến có một ngày anh sẽ đeo chung với cô.
Ngẩn người nhìn tay của anh, cô cô hơi kinh ngạc, có điều, chỉ trong vài giây, sắc mặt lại trở về bình thường.
"Cái này không có ý nghĩa gì." Làm như không có chuyện gì tháo chiếc nhẫn trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-ba-dao-sung-bao-boi-tiep-tuc/2228832/chuong-299.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.