Phương Trì Hạ cười không lớn, nhưng nụ cười rất sâu, cảm thấy rất thoải mái.
Bình thường đều là Lạc Dịch Bắc giày vò cô, coi cô như con rối mà giày vò, rốt cục cũng đến lượt cô giày vò Lạc Dịch Bắc một lần.
"Có gì thú vị ah?" Lạc Dịch Bắc nhìn mặt Phương Trì Hạ, ánh mắt lạnh buốt.
"Lau nhanh còn trở về!" Phía sau núi nhiệt độ vốn hơi thấp, dù đang là mùa hạ, không khí buổi tối cũng hơi lạnh.
Lạc Dịch Bắc vẫn không mặc áo quần, Phương Trì Hạ không muốn kéo dài bầu không khí này, lại lau tóc cho Lạc Dịch Bắc tiếp.
Động tác Phương Trì Hạ ôn nhu hơn lúc nãy nhiều, tốc độ cũng chậm hơn.
Lạc Dịch Bắc nhìn nhìn động tác Phương Trì Hạ, lẳng lặng nhìn mặt cô.
Thật ra Phương Trì Hạ chỉ cần không bướng bỉnh, không chống lại anh, thì cũng không làm cho anh chán ghét.
Cái mũi, miệng, khuôn mặt nho nhỏ, tay cũng nho nhỏ, tinh xảo giống như như búp bê phiên bản thu nhỏ bỏ túi.
Con gái như vậy hay làm cho người ta thương tiếc nâng niu trong lòng bàn tay.
Nếu như Phương Trì Hạ gả cho anh vì mục đích đơn thuần, Lạc Dịch Bắc khả năng sẽ không cảm thấy chán ghét cô như vậy.
Lạc Dịch Bắc lẳng lặng nhìn Phương Trì Hạ thất thần.
Phương Trì Hạ vẫn đang chăm chú giúp Lạc Dịch Bắc lau khô tóc, năm ngón tay còn xen vào sợi tóc, cảm thấy không sai biệt lắm thì dừng lại.
"Tốt rồi!" Tay rủ xuống, hóp lưng lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-ba-dao-sung-bao-boi-tiep-tuc/2228786/chuong-322.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.