Phương Trì Hạ có đôi khi hơi sợ hãi Lạc Dịch Bắc, cũng không phải sợ Lạc Dịch Bắc làm gì cô, chỉ là lúc Lạc Dịch Bắc tức giận hay nhìn chằm chằm cô phảng phất như chỉ dựa vào ánh mắt cũng có thể giết người.
Lạc Dịch Bắc lạnh lùng nhìn chằm chằm Phương Trì Hạ rất lâu, đẩy Phương Trì Hạ đến bên cạnh vách tường lạnh lùng hỏi "Em hi vọng anh tiếp những cuộc điện thoại kia?"
"Đây là chuyện của anh, quyền quyết định ở trong tay anh." Phương Trì Hạ mặt không đổi sắc đáp.
Phương Trì Hạ nói nhàn nhạt giống như hai người không hề có tí quan hệ nào.
Ánh mắt Lạc Dịch Bắc càng lạnh hơn.
"Nếu không có chuyện gì nữa, em đi ra ngoài trước." Phương Trì Hạ đẩy Lạc Dịch Bắc ra, tự nhiên đi ra bên ngoài phòng làm việc.
"Đứng lại!" Lạc Dịch Bắc gầm nhẹ.
"Ở bên ngoài em còn rất nhiều chuyện phải làm." Phương Trì Hạ mở cửa phòng, không quay đầu lại đi ra ngoài.
Sắc mặt Lạc Dịch Bắc đen như đáy nồi. Chuyện làm Lạc Dịch Bắc tức giận hơn còn ở phía sau.
Buổi chiều phải đi tuyển người phát ngôn cho sản phẩm trang sức mới, Lạc Dịch Bắc đi, Phương Trì Hạ cũng phải đi theo.
Các nhãn hiệu khác là người phát ngôn làm trang sức có gía trị, còn Dung Hi hoàn toàn ngược lại, trang sức của Dung Hi làm người phát ngôn có giá trị hơn, đây là sức hút của Dung Hi.
Cho nên mỗi lần Dung Hi chọn người phát ngôn, giới minh tinh đều tranh nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-ba-dao-sung-bao-boi-tiep-tuc/2228772/chuong-330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.