Lạc Dịch Bắc đứng ở giữa phòng khách, nhìn cô đang ngủ xiêu vẹo ở trên ghế sô pha, từng bước đi về phía cô.
Hình như cô ngủ rất sâu, hai tay vòng trong lòng, ôm hai chân rúc vào một góc, không biết mơ cái gì mà đôi mi thanh tú còn hơi nhăn.
Cố vốn cực kì mảnh mai, cuộn tròn thành như vậy, bộ dáng kia đặc biệt như nhược yếu đuối, cùng người cãi lại anh ban ngày như là hai người.
Lạc Dịch Bắc ánh mắt nhìn trên người cô, xoay người muốn ôm cô lên lầu, khóe mặt chợt nhìn qua hai chân trần của cô.
Chân của Phương Trì Hạ vốn rất tinh xảo, khéo léo, trắng nõn như chạm ngọc.
Thế nhưng hiện tại, có rất nhiều vết thương lơn nhỏ, từ gót chân đến đầu ngón chân, khiến cho hai chân trắng nõn rất dữ tợn.
Vết thương này là do buổi tối Phương Trì Hạ đi bộ một đoạn đường giày, tính cách cô vốn không yếu đuối, sau khi trở về lại không quan tâm đến những tổn thương nhỏ này.
Lạc Dịch Bắc nhìn chăm chằm chân cô, mày nhăn lại.
Anh mới rời đi không lâu mà cô lại biến mình thành cái dạng này rồi?
Anh nhìn cô thành dạng này thì khinh bỉ, nhưng vẫn xoay người tìm hòm thuốc ở bên cạnh, ngồi xổm xuống một bên, lau vết thương cho cô.
Động tác của anh rất nhẹ nhưng thuốc mở bổi trên da lành lạnh khiến Phương Trì Hạ bỗng nhiên tỉnh lại.
Mở hai mắt ra nhìn thấy anh, cô sững sờ, lại chuyển tầm mắt nhìn xuống chân.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-ba-dao-sung-bao-boi-tiep-tuc/2228728/chuong-357.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.