Lạc Dịch Bắc chau mày lại, lạnh lùng thu tầm mắt về.
Tiểu Tả đứng gần đó, không đổi sắc mặt nhìn cảnh ở đây, cười đến híp cả mắt, cũng không biết trong đầu óc nhỏ đã nghĩ đến những thứ gì.
Sa Chức Tinh cũng ở bên cạnh, mỉm cười nhìn cảnh này, dường như đang trầm tư chuyện gì đó.
"Đi thôi!" Lạc Hi Thần không phải người thích xem kịch, kéo tay của bà ta, đưa bà đi về hướng phòng làm việc ở lầu trên.
Trong một khoảnh khắc, người của lạc gia chỉ còn lại một mình tiểu Tả.
Tiểu Tả đến trước bàn làm việc của Phương Trì Hạ, khuỷu tay chống lên trên bàn của cô, ở trước mặt cô lắc lư qua lại trò chuyện với cô, "Chị xem chị, lại không đúng nữa rồi, chị như thế này, còn muốn hy vọng có được anh trai em, e rằng vẫn chưa có được, sớm muộn thì đã bị người khác cướp đi rồi!"
Nó mới 7 tuổi, cũng không biết đi đâu học nhiều suy nghĩ người lớn như thế, lời nói ra, giống hệt ông cụ non vậy.
Phương Trì Hạ đối với nó vô cùng cạn lời, nhưng mà lại không giải thích.
Nó nói là hy vọng thì là hy vọng đi!
"Chị biết người bên trong kia có quan hệ gì với anh trai em không?" Tiểu Tả lại nói.
"Quan hệ gì?" Kỳ thực tâm tư Phương Trì Hạ căn bản không đặt vào lời nói của nó, nhưng vẫn là trả lời nó cho có.
Tiểu Tả di chuyển cái ghế đặt gần cô, nhấc chân lên ngồi xuống, tiếp tục trò chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-ba-dao-sung-bao-boi-tiep-tuc/2228697/chuong-366.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.