"Anh làm gì vậy?" Phương Trì Hạ thấy nhột, cơ thể co rúm lại ở trong ngực anh.
Lạc Dịch Bắc cũng không để ý tới cô, tự nhiên tìm tòi ở trên người cô hồi lâu, chậm rãi ngẩng mặt lên, sau đó nói ra một câu làm cho mặt Phương Trì Hạ nháy mắt đỏ rực.
Khóe môi khẽ nhếch, anh nói, "Không phải lúc nào em cũng thích mang thứ kia trên người sao?"
Anh nói chính là BCS, lúc anh mới quen Phương Trì Hạ, ở quán bar bắt gặp cô mang theo BCS nên trêu chọc cô.
Mặt Phương Trì Hạ đỏ đến mức sắp bốc cháy, sắc mặt lúng túng không chịu được.
"Lần kia là bất ngờ!" Lần kia là do người khác kín đáo đưa cho cô!
"Ồ?" Lạc Dịch Bắc vẫn ung dung nhìn cô, một tiếng "Ồ" kia, âm cuối bị anh kéo hơi dài.
"Không có cái kia em không quen, về nhà thôi!" Phương Trì Hạ đẩy anh ra ngồi trở lại ghế phụ.
Động tác của cô không mấy linh hoạt, có lẽ là do uống rượu, động tác bò đi này suýt chút nữa đã té từ trên ghế xuống.
Bộ dáng này của cô, thấy khóe mắt Lạc Dịch Bắc giật một cái, lửa giận lại bắt đầu bốc lên.
Tính dằn vặt mình thành cái dạng gì nữa đây?
"Tại sao hôm nay lại đi gặp loại người như vậy?" Mặt lạnh, trong giọng nói cũng mang theo vài tia tức giận dữ dội, "Loại người như vậy cỡ em cũng có thể đối phó được sao? Không biết đàn ông không tên nào an toàn sao?"
Anh rất tức giận, câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-ba-dao-sung-bao-boi-tiep-tuc/2228670/chuong-389.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.