Phương Trì Hạ ngẩn ra, ánh mắt rất bình tĩnh nhìn về phía anh.
Lạc Dịch Bắc nhìn cái tên hiện thị trên điện thoại, hình như cũng sửng sốt vài giây mới cầm điện thoại lên.
Sự thay đổi biểu cảm rất nhỏ, thậm chí không cần nhìn cái tên trên điện thoại thì Phương Trì Hạ cũng suy đoán được người gọi điện đến là ai.
Quả nhiên, câu nói đầu tiên khi nhận điện thoại của Lạc Dịch Bắc đã chứng thực suy đoán của cô.
“Nhiễm Nhiễm, có chuyện gì?” Giọng nói khi nghe điện thoại của Lạc Dịch Bắc rất thản nhiên.
“Anh đã ăn cơm trưa chưa? Đầu bếp nhà em đã chuẩn bị một bàn đầy đồ ăn, muốn đến đây cùng nhau ăn không?” Giọng Tô Nhiễm mềm nhẹ, vừa nghe liền thấy rất thoải mái.
Biệt thự rất yên tĩnh, tiếng hai người trò chuyện bị phóng đại, Phương Trì Hạ đứng ở cửa bếp cũng có thể nghe rõ ràng cuộc đối thoại của hai người.
Tay cô còn đang bê hai mâm đồ ăn, giữa hai mâm có hai món ăn mới vừa được xào tốt, bề ngoài thậm chí sự phối hợp trong món ăn nếu so sánh với bàn đồ ăn do đầu bếp chuyên nghiệp chuần bị thì keo kiệt đến mức không thể keo kiệt hơn.
Bữa cơm trưa của hai người cũng chệnh lệch như thân phận vậy, như mây và bùn, như bầu trời và mặt đất.
Phương Trì Hạ không có ý lấy lòng Lạc Dịch Bắc, tự nhiên cũng không muốn so đo với Tô Nhiễm.
Lời Tô Nhiễm nói chỉ làm cô sửng sốt vài giây, sau khi lấy lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-ba-dao-sung-bao-boi-tiep-tuc/2228634/chuong-401.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.