"Tốt rồi, em ngồi nghỉ ngơi đi." Lạc Dịch Bắc buông chân Phương Trì Hạ ra, đứng lên nhìn chằm chằm xung quanh.
Lạc Dịch Bắc cũng không rõ ràng hoàn cảnh xung quanh, bình thường cùng Kình Mộ Thần tới đây, đều ở trong biệt thự, dưới sườn núi như thế nào, Lạc Dịch Bắc cũng không biết.
Xung quanh đen thui, ngay cả đường cũng không thấy rõ.
"Xem ra, đêm nay chúng ta phải ở lại đây." Lạc Dịch Bắc nghiêng đầu liếc xéo Phương Trì Hạ một cái, dù Phương Trì Hạ rớt xuống sườn núi, tâm tình vẫn còn tốt.
"Ừ." Phương Trì Hạ hoạt động mắt cá chân, tay chà chà cánh tay.
Trên núi sương rất nặng, Phương Trì Hạ lạnh chà chà cánh tay, không ngừng hà hơi, bộ dáng kia nhìn rất đáng thương.
Lạc Dịch Bắc khóe mắt co rút, tìm một đống nhánh cây khô, nhóm lửa vẫy tay gọi Phương Trì Hạ "Qua đây!"
Phương Trì Hạ rất phối hợp, đi qua, ngồi xuống.
"Sao anh biết em ở đây?" Phương Trì Hạ rất tùy ý trò chuyện vơí Lạc Dịch Bắc.
"Anh có thần thông." Lạc Dịch Bắc miễn cưỡng trả lời Phương Trì Hạ.
Phương Trì Hạ lườm Lạc Dịch Bắc một cái, cuộn tròn thành một đoàn, ôm đầu gối nghỉ ngơi.
Phương Trì Hạ thân hình nho nhỏ, cuộn tròn như vậy giống như mèo con, thoạt nhìn đặc biệt nhu nhược.
Lạc Dịch Bắc nhìn chằm chằm như vậy một hồi lâu, vươn tay ôm lấy eo Phương Trì Hạ, đầu gối lên vai anh.
Phương Trì Hạ ngạc nhiên, nhưng không có từ chối.
Bây giờ còn lâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-ba-dao-sung-bao-boi-tiep-tuc/2228616/chuong-410.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.