Điểm duy nhất của người hầu là nhìn việc mà làm, trong biệt thự của Lạc Dịch Bắc, người nào cũng hiểu rõ điều này.
Anh chỉ giao cho một số việc, những việc còn lại dù anh có nghĩ đến hay không thì người hầu cũng phải tự nhìn mà làm.
Thậm chí có lúc bữa sáng của Phương Trì Hạ và Lạc Dịch Bắc còn không giống nhau, của cô là một bát cháo trắng làm ấm dạ dày còn rót thêm một chén đường đỏ.
Phương Trì Hạ đi vào phòng ăn, nhìn chằm chằm bữa sáng của mình, kéo ghế ngồi xuống bên cạnh Lạc Dịch Bắc.
Bình thường cô luôn ngồi đối diện với anh, hiện tại lại ngồi bên cạnh, lúc Phương Trì Hạ ngồi xuống cùng không nghĩ nhiều như vậy nhưng lại thấy khóe môi Lạc Dịch Bắc khẽ cong lên.
Phương Trì Hạ liếc nụ cười như có như không của anh, có chút không rõ nguyên do nhưng lại không rối rắm.
Cầm thìa, cô lo ăn bữa sáng của mình.
Bữa sáng của Lạc Dịch Bắc theo kiểu Tây, người hầu chuẩn bị rất phong phú, sandwich, bánh mì nướng, thịt bò, thịt xông khói cũng có.
Nhưng hình như anh ăn không thấy ngon, chỉ nếm một chút liền buông dao nĩa xuống.
Phương Trì Hạ ngẩn ra, liếc mắt nhìn anh một cái: “Ăn không ngon sao?”
Lạc Dịch Bắc chậm rãi ngẩng mặt lên, nghiêng đầu nhìn về phía cô, thản nhiên nói ra một câu: “Thật ra anh thích em làm hơn.”
Phương Trì Hạ ngẩn người, ánh mắt nhìn anh có chút kinh ngạc.
Tài nấu ăn của cô sao so sánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-ba-dao-sung-bao-boi-tiep-tuc/2228589/chuong-431.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.