Hai người ở bên ngoài thật lâu mới quay về chung cư.
Lúc trở về Phương Trì Hạ có uống một chút bia, đầu có chút chóng mắt, dọc đường là Lạc Dịch Bắc cõng trên lưng.
“Tại sao anh đột nhiên lại trở về?” Phương Trì Hạ ghé vào vai anh, thình lình hỏi.
Lạc Dịch Bắc liếc cô một cái, ánh mắt có chút sắc bén.
Nếu như không phải vì cô hắn sẽ chạy tới chạy lui xa như vậy sao?
“Coi như em chưa hỏi gì.” Phương Trì Hạ bị anh nhìn đến lạnh sống lưng, ghé vào lưng hắn, an tĩnh không đến một lát đã nâng mặt lên.
“Ở bên kia lâu như vậy tại sao không gọi một cuộc điện thoại?”
“Lúc trước anh đi, em nói thế nào?” Lạc Dịch Bắc mặt hơi nghiêng, nhướn lông mày lên.
Phương Trì Hạ kinh ngạc, lần nữa bị hắn chặn lại không biết nói gì.
Khi anh đi, là cô nói mỗi đêm sẽ gọi điện thoại cho hắn!
Lạc Dịch Bắc tiếp tục cõng cô đi, đi được vài bước, Phương Trì Hạ lại nói.
“ Lạc Dịch Bắc lúc trước em bề bộn nhiều việc, anh đi rồi, Dung Hi có rất nhiều chuyện, em vẫn chưa quen, xử lí việc bận rộn đến sứt đầu mẻ trán.”
Lạc Dịch Bắc khẽ giật mình, dừng bước lại.
“Tại sao không tìm ba mẹ hoặc là Cận Dương?”
Hắn nói “Ba, mẹ” rất tự nhiên, cảm giác như Lạc Hi Thần và Sa Chức Tĩnh cũng là ba mẹ cô vậy.
“Em nghĩ chuyện của mình thì phải tự mình xử lí, không muốn phiền toái người khác.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-ba-dao-sung-bao-boi-tiep-tuc/2228509/chuong-467.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.