Cô thiếu khóa cũng có nguyên nhân, cùng với cúp học tính chất khác nhau, nhưng mặc kệ thế nào cô thường xuyên không ở trường là sự thật.
Lời kia của Lạc Dịch Bắc cô không thể phản bác được.
“Em sẽ cân nhắc.” Cô trầm mặc hồi lâu, cũng không trực tiếp nói không đi, mà để cho hắn một đáp án lập lờ nước đôi, để vấn đề qua mọt bên.
Lạc Dịch Bắc trở về được một hai ngày, hôm nay hai người cũng không đi ra ngoài.
Ăn cơm trưa xong, Phương Trì Hạ ôm sách làm ổ trên ghế salon.
Ánh sáng giữ trưa khiến người ta rất lười biếng, không phải rất lớn, cũng không chói mắt, chiếu lên trên người rất ấm áp, khiến cho người ta có chút buồn ngủ.
Phương Trì Hạ đọc sách một lát, cũng không lên giường ngủ trưa mà trực tiếp ngủ trên ghế.
Dáng người cô nhỏ nhắn, co rúc ở trên ghế đặc biệt xinh xắn, giống như mèo lười.
Lạc Dịch Bắc lẳng lặng nhìn cô hồi lâu, nghĩ đến tôi qua cô trực tiếp yêu cầu, khóe môi nhịn không được cười cười.
Anh không biết tại sao cô lại thấy được món quà đó, nhìn biểu hiện của Phương Trì Hạ tối qua Anh có thế thấy được cô rất thích.
Anh kì thật rất thích cô như vậy, so với cái gì cũng không nói ra đáng yêu hơn nhiều.
Lấy quà từ áo khoác ra, anh vài bước đi qua, ngồi xổm bên cạnh cô, cũng không đánh thưc cô mà khéo léo mang lên chân cô.
Chân Phương Trì Hạ vô cùng xinh đẹp, tinh xảo,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-ba-dao-sung-bao-boi-tiep-tuc/2228504/chuong-470.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.