Đến khi Lăng Linh Sương tỉnh lại thì đã là 8 giờ sáng hôm sau, trên giường chỉ còn có mình, cô nghi ngờ Hàn Minh Triết đã đi mất, lòng có chút mất mát, một lúc thấy chiếc vali của anh vẫn ở chỗ cũ mới biết Hàn Minh Triết chưa rời khỏi nhà mình.
Đánh răng rửa mặt rồi đi xuống nhà, nghe thấy mùi thơm của thức ăn, Lăng Linh Sương đi về hướng bếp thấy bóng lưng cao ráo của người đàn ông đang đứng ở bếp thành thục nấu nướng.
Lăng Linh Sương bất ngờ đứng như trời trồng nhìn bóng lưng của Hàn Minh Triết. Từng món ăn được bày trí tỉ mỉ đặt lên bàn.
Thấy thành quả của mình rất chi là hoàn hảo, Hàn Minh Triết cong môi một cái, bây giờ chỉ cần gọi con sâu ngủ kia dậy ăn sáng là được.
Thấy cô đứng đấy từ lúc nào, anh mỉm cười.
"Dậy rồi à? Đến đây ăn sáng thôi!"
Chậm rãi đi đến ngồi xuống ghế. Nhìn toàn bộ thức ăn bốc hương thơm nghi ngút, cô nuốt nuốt bọt thèm thuồng.
Vì sao cảm giác bây giờ của cô không phải là biếng ăn như ngày thường nhỉ?
Gấp một miếng rau xào vào miệng, cô chầm chậm nhai, hương vị tuyệt vời hòa tan trong miệng.
Nhìn cô ăn, Hàn Minh Triết vô cùng hồi hộp hỏi.
"Em thấy thế nào?"
Nhẹ gật đầu, cô nói.
"Rất ngon!"
Trong lòng anh như nở hoa cười ra tiếng, gấp cho cô một miếng cá.
"Vậy em ăn nhiều vào! Cá này tôi xử lí rất kĩ, không còn mùi tanh, đảm bảo không làm em nôn tháo như hôm qua!"
Lăng Linh Sương có chút nghi ngờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-toi-la-nam-than/1300181/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.