Đến chiều thì Duệ Long báo tin, người tên Cung Dực kia sẽ đến quán Bar ở thành phố vào 8 giờ tối, Thanh Mộc Tinh quyết định sẽ đi đến đó cầu xin người kia giúp đỡ. Có điều việc này khó hay không thì tùy thuộc vào người tên Cung Dực kia.
Tối đến cô chuẩn bị kĩ càng, khoát lên người một chiếc váy màu tím bó sát gợi cảm, không phải cô muốn khoe khoang vẻ đẹp của mình, nhưng vào vũ trường cũng phải ra dáng một chút.
Lúc này điện thoại của Thanh Mộc Tinh reo lên, không ai khác là chồng tương lai của cô gọi, môi nhỏ mỉm cười, tay nhanh chóng bắt máy, màn hình hai người liền kết nối với nhau nên nhìn thấy rất rõ đối phương.
"Chồng à! Anh nhớ em rồi sao?"
Doãn Minh Dương đang còn trong phòng làm việc, cả ngày nay anh đều nhớ đến cô gái nhỏ của mình, không kiềm lòng được gọi đến cho cô, không ngờ mới bắt máy cô đã nói trúng tim đen của anh rồi. Cũng không sau, nhớ hôn thê của mình cũng không phải xấu nên nhẹ "Ừm!" một tiếng.
Thanh Mộc Tinh lại nổi hưng trêu chọc.
"Ya! Lần đầu tiên anh thừa nhận đó nha! Chồng à! Em cũng rất nhớ anh!"
Anh nhẹ gật, ánh mắt từ sấp tài liệu quét đến cô thì nheo mi khó chịu.
"Em đi đâu mà ăn mặc hở như thế?"
Cô nhìn xuống bộ váy của mình, ừm thì chỉ lộ ngực một chút thôi, nào hở hang như thái độ anh nói.
"Em đi quay phim đó mà, cũng có hở bao nhiêu đâu!"
Doãn Minh Dương nhăn mặt cau có.
"Nhưng tôi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-toi-la-nam-than/1300142/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.