Ánh mắt Doãn Minh Dương sắc bén trừng lấy Lam Ánh Nhi, anh lập tức đi kéo Thanh Mộc Tinh ra nhưng cô ta đã nhanh hơn một bước chộp lấy con dao trên bàn đưa lên cổ cô.
"Anh đừng qua đây! Nếu các người dám đến đây tôi lập tức cứa lìa cổ nó!"
Lam Minh không ngờ con gái mình lại trở thành như vậy, ông ấy nhanh chóng khuyên ngăn.
"Ánh Nhi! Thả cô ấy ra! Con biết mình đang làm gì không?"
Cô ta nhìn Lam Minh bằng đôi mắt xa lạ.
"Rốt cuộc tôi có phải là con của ông không? Sao ông chẳng ủng hộ tôi gì cả vậy hả?
Trịnh Tư Thục khóc ròng rã.
"Ánh Nhi! Dừng lại đi con, con làm như vậy sẽ bị ngồi tù đó!"
"Mẹ! Mẹ luôn là người hiểu con, giúp đỡ con, bây giờ mẹ cũng như bọn họ đối phó con sao? Tại sao? Tại sao đến cuối cùng chẳng có một ai ủng hộ tôi hết vậy hả?
Lưu Hằng lúc này cũng cất lời ngăn cản cháu gái mình.
"Ánh Nhi! Bà nội không phải là không ủng hộ con mà con không thấy sao? Doãn Minh Dương không yêu con, dù có xuất hiện Thanh Mộc Tinh hay không xuất hiện cũng như thế thôi! Ngoan thả cô ta ra đi, chúng ta đi về thôi, được không?"
"Không!"
Cô ta trừng mắt áp con dao vào cổ Thanh Mộc Tinh, lưỡi dao sắc bén cứa vào da thịt trắng nõn, làn da non nớt nhanh chóng bị lưỡi dao sắc bén xâm nhập ứa máu.
"Aaa!"
Lam Ánh Nhi độc ác cười lớn, tiếng cười của cô ta như tiếng cười của ác quỷ đến từ địa ngục.
"Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-toi-la-nam-than/1300113/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.