Lam Ánh Nhi hít hà lấy mùi hương nam tính của Doãn Minh Dương, đôi tay cô ta đưa lên gỡ từng cúc áo của anh.
Trong cơ thể của Doãn Minh Dương lúc này như có một ngọt lửa cháy vô cùng lớn, thế nhưng không phải vì vậy mà anh buông lỏng mình, cơ thể này chỉ chấp nhận một mình Thanh Mộc Tinh mà thôi.
Anh cố gắng đẩy ả ra, nhưng sức lực hiện tại của anh quá yếu kém. Lam Ánh Nhi cứ như con kì đà xông lên hôn lấy cổ anh cùng lúc này ngoài cửa có tiếng gõ.
"Cốc! Cốc! Cốc!"
Doãn Minh Dương khó khăn cố nói thành tiếng nhưng lúc này cổ họng khàn đi lạ thường.
Khuôn mặt Lam Ánh Nhi đen lại. Mẹ kiếp! Lúc này ai lại đến chứ? Cô ta lên giọng.
"Xin lỗi! Doãn tổng bây giờ đang bận không muốn gặp ai hết, mời đi cho!"
Nghe tiếng của cô ta, Lục Tấn chau chặt mày, từ khi nào Doãn Minh Dương cho cô ta cái quyền đó?
Đi theo anh nhiều năm, Lục Tấn là người rõ nhất, dù muốn dù không thì anh cũng sẽ lạnh nhạt nói một tiếng, không có chuyện cho Lam Ánh Nhi quyết định, thế mà tại sao từ nảy đến giờ hắn vẫn chẳng nghe được Doãn Minh Dương đáp lại tiếng nào?
Lục Tấn bất giác cảm thấy điều gì không ổn bèn cất tiếng hỏi.
"Doãn tổng! Anh có ở đó không?"
Lam Ánh Nhi bực mình hét lên.
"Anh có bị điếc không? Tôi đã nói Doãn tổng không muốn gặp bất kì ai, mời đi cho!"
Lục Tấn không để ý đến lời cô ta nhanh chóng vung chân phá cửa.
Đập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-toi-la-nam-than/1300110/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.