Tất cả bọn họ ăn uống trò chuyện rất vui vẻ, vì Lăng Linh Sương còn đi quay một bộ phim nên họ đã sớm giải tán. Thanh Mộc Tinh muốn thăm mẹ cô nên Phùng Khê chở Phương An Nhiên về nhà rồi thuận tiện chở Thanh Mộc Tinh vào bệnh viện. Cô vui vẻ mỉm cười chào tạm biệt Phùng Khê.
- Chị Khê! Tạm biệt.
- Được, có cần chị đợi em về không, sẵn tiện thăm bác gái luôn.
- Không cần đâu ạ, chị còn đi đón con mà, chồng chị đi làm rất bận chị đừng vì em mà ảnh hưởng đến gia đình.
- Được rồi, chúng ta còn xa lạ gì nữa. Nếu đã vậy thì chị đi trước. Nhớ đừng về tối quá đó.
Phùng Khê vẫy tay tạm biệt Thanh Mộc Tinh rồi rời đi. Thật sự cô gặp Phùng Khê chỉ tháng trước mà chị ấy đã đối xử với cô rất tốt.
Mộc Tinh mang theo tâm trạng vui vẻ vào phòng bệnh thăm mẹ. Cô có mang đến món cháo tổ yến từ nhà hàng Kim Hải đến để mẹ cô ăn. Từ nhỏ đến lớn, cô chỉ sống chung với một mình mẹ, có thể nói mẹ chính là người quan trọng nhất đối với cô. Bởi thế đó cũng là điểm yếu duy nhất mà mẹ của Doãn Minh Dương lợi dụng được.
Phòng bệnh 1006.
- Tôi bảo ông đi về mà ông không nghe à. Gì mà hôn ước gì mà muốn tốt cho con, ông bỏ nó bao năm nay mà bây giờ đến đây ép buộc nó à? Biến nhanh cho tôi...khụ..khụ.
Mới đến đầu dãy phòng, cô đã nghe tiếng hét thất thanh, mà khoan đã...đó chẳng phải là giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-toi-la-nam-than/1300059/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.