Mộc Tinh chợt nhớ đến anh vẫn còn ở cạnh bờ hồ công viên ấy mà khóc nấc không biết làm sao tay mở điện thoại gọi cho Phương An Nhiên.
- Nhiên Nhiên, cậu...cậu có nghe không?
Nghe được giọng nói nghẹn ngào của cô đầu dây bên kia, Phương An Nhiên hoảng hốt.
- Mình đây, cậu làm sao vậy? Đừng có dọa mình.
- Cậu làm ơn nói với anh Lâm Vũ đến công viên Lạc Ái đưa anh Minh Dương về dùm mình đi. Đừng nói mình kêu nhé!
- Tại sao lại không nói?
- Cậu hứa với mình đi!
Nghe tiếng khóc của Thanh Mộc Tinh, Phương An Nhiên cũng không còn cách nào.
- Được được!mình gọi liền! Cậu phải bình tĩnh, mình không biết cậu và anh Minh Dương bị làm sao nhưng mình biết hai người rất yêu nhau, có chuyện gì thì từ từ nói với nhau nhé!
- Đã không còn cách nào rồi, hức...hức!
- Chuyện gì xảy ra vậy?
Mộc Tinh cúp máy, chẳng có can đảm nói với Phương An Nhiên rằng bản thân đã độc ác nói ra lời chia tay, làm cho người mình yêu đau khổ đến điên cuồng ở dưới hồ nước tìm kiếm vật định tình giữa hai người. Tim cô đau thắt lại, hai mắt đã khô đến đau rát không còn nước mắt để rơi.
Công viên Lạc Ái.
Nhận được cuộc điện thoại cấp bách của Phương An Nhiên, tuy không hiểu chuyện gì nhưng Lâm Vũ đã đến nơi ngay lập tức. Đập vào mắt anh là hình ảnh người bạn thân kiêm học trưởng trường học mình tính tình vốn ôn hòa nhã nhặn đang điên cuồng lặn lội dưới hồ nước.
- Doãn Minh Dương!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-toi-la-nam-than/1300050/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.