Tất nhiên Lăng Nhược Tịch biết anh muốn gì, mặt cô không khỏi nóng lên, nhưng đáy lòng lại có chút chờ mong, vì thế chịu đựng xấu hổ, đỏ mặt cởi quần áo ra. Cung Thụy Thần cũng nhanh chóng cởi sạch sẽ chính mình rồi đè cô xuống
Bàn tay to của anh theo đùi nhỏ bóng loáng của cô tiến lên trên, bàn tay nóng bỏng lướt qua đầu gối, đùi rồi dừng lại nơi cửa động của cô, ngón trỏ cùng ngón giữa nhẹ nhàng tiến vào nơi nhụy hoa yếu ớt ẩm ướt đó.
“A” Lăng Nhược Tịch rên rỉ thành tiếng, hai chân không tự chủ được mở ra, bụng nhỏ phập phồng, miệng hoa non mềm gắt gao giữ chặt hai ngón tay của anh, cái miệng nhỏ thật tham lam, muốn nuốt trọn tất cả những gì xâm nhập.
Cung Thụy Thần cảm thụ được đầu ngón tay mình thấm ướt, bèn cúi đầu liếm mút lỗ tai cô, mở miệng trêu chọc: “Chậc chậc, cục cưng, em ướt rồi, vì nhớ anh sao? Hử?”
Vừa nói, anh vừa dùng ngón tay vuốt vẻ nhụy hoa, rồi nhấn mạnh xuống, trêu chọc cô run rẩy nức nở “A…” Lăng Nhược Tịch không kìm được nỗi sợ hãi, thở mạnh một hơi, anh thì trong lúc cô thở ra hơi, để cả hai ngón tay đưa sâu vào trong mật động, bắt đầu chậm rãi xoay tròn, qua lại, còn cố ý cong ngón tay lại gảy gảy thành hoa làm cô thêm ngứa ngáy.
"A... Ông Xã… Em nhớ anh… Ưm… Rất nhớ, a…Cho em đi, xin anh…ưm…” Lăng Nhược Tịch chịu không nổi nâng mông lên đưa đẩy theo ngón tay của anh, bên trong bây giờ càng lúc càng khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tiep-chieu-di/1508087/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.