Lăng Nhược Tịch chạy thẳng một đường về khách sạn, thấy người kia không có đuổi theo, mới thở phào nhẹ nhõm, đồng thời lại lắc lắc đầu, cảm thấy mình đang chuyện bé xé ra to, dù sao thì cũng là một người đàn ông lạ đến gần thôi, cho dù anh ta không dễ nhìn thì cũng không nên kích động đến như vây, đâu phải cô chưa từng gặp mấy anh đẹp trai.
Ổn định tâm trạng, Lăng Nhược Tịch nhìn thời gian đã qua sáu giờ sáng, cô quyết định về phòng thay quần áo rồi đến gọi Mạc Viễn đi ăn sáng. Ăn sáng xong cũng nên bắt đầu công việc thôi.
Lúc Lăng Nhược Tịch đi ngang qua phòng Mạc Viễn, cửa phòng anh đột ngột mở ra, vừa vặn Mạc Viễn cũng chuẩn bị ra ngoài, cả hai đều ngạc nhiên nhìn nhau.
Mạc Viễn thấy cô đang mặc một bộ đồ thể thao, tò mò hỏi: "Cô đi ra ngoài làm gì sớm vậy?"
"Tôi có chút khó ngủ nên đi ra ngoài xem mặt trời mọc, cực kỳ đẹp luôn, anh xem, tôi còn vẽ lại này." Lăng Nhược Tịch vừa nói vừa lấy bảng vẽ trong balo ra đưa cho anh, như dâng vật quý lên cho Mạc Viễn.
Mạc Viễn nhận lấy giấy vẽ trong tay của Lăng Nhược Tích nhìn nhìn rồi nói: "Quả thật rất đẹp, hay là ngày mai cho tôi đi cùng, tôi cũng muốn đi xem."
"Được!" Lăng Nhược Tịch sảng khoái nhận lời."Đúng rồi, anh định đi ăn sáng sao? Đợi tôi một chút, tôi đi thay quần áo rồi đi chung nha."
"Được, vậy tôi ở phòng đợi, khi nào cô xong thì sang gọi tôi." Mạc Viễn nói rồi liền quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tiep-chieu-di/1508083/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.