Sát thủ phía Dạ Tử Long ngày càng ít dần, ít dần. Tên cuối cùng rốt cuộc cũng ngã xuống, bộ đồ bó sát màu trắng trên người Vi Hy cũng đã bám đầy bụi đen, cô dựa người vào Vu Quân mà thở.
Bọn Châu Vân cùng Trần Hạo cũng đã đi đến đứng phía sau hai người. Ba mẹ Vu cùng Vu Ngọc cũng từ một căn phòng bước đến.
"Không hổ là hai người có máu mặt trong giới, đánh với nhiều người như vậy mà lại không chịu một chút thương tổn nào. Thật là...". Hắn vừa bước ra vừa vỗ tay cười nói, nhưng chưa vui vẻ nói hết câu phía sau gáy liền cảm nhận được vật thể lạnh như băng kề sát.
Ninh Mặc nói nhỏ vào tai hắn ta:
'Muốn trốn khỏi đây thì ngoan ngoãn cho tôi
Rồi anh ta ghìm chặt cổ Dạ Tử Long, mà nói:
"Mau buông súng xuống"
Bọn Trác Hiên thật không hiểu anh ta đang làm cái quỷ gì. Nhưng đối với những kẻ như Vi Hy, Vu Quân, Vu Cảnh hắn ta... thật sự dễ qua mặt vậy ư? Bọn họ chỉ là đang muốn xem xem hắn sẽ làm gì tiếp theo.
Chỉ thấy Dạ Tử Long vừa đặt súng xuống, Ninh Mặc đã tàn nhẫn mà bắn một phát đạn vào bàn tay của anh ta, máu tươi lập tức văng tung tóe. Anh ta hét thảm một cái rồi cố nén đau, lửa giận mà trừng mắt với hắn.
"Ninh Mặc hành hung người cùng thuyền như vậy, cũng không phải là chuyện tốt đâu". Vi Hy phải nói là rất tốt bụng mà lên tiếng.
"Quân chủ, Trác Bình đã hoàn thành nhiệm vụ, mấy ngày trước vì phát hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-thuong-vi-vo-yeu-dung-chay/1302262/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.