Bước xuống sân bay thành phố T,
Vi Hy tháo kính râm, nhìn xung quanh một vòng tìm kiếm. Trình Dao cùng Châu Vận cô đã
để bọn họ sang nước M chặn vụ làm ăn của Wild Wolf.
Bỗng từ đầu một bàn tay đặt lên vai cô kéo lại, cô thừa biết là ai nhưng vẫn giả vờ như theo phản xạ tự nhiên mà quật ngã hắn.
"Á... cái con nhóc đáng ghét này". Vân Hàn đội mũ đeo kính râm bị Vi Hy quật ngã nằm dài trên đất ôm vai la ú ớ.
"Còn la nữa là sẽ bị phát hiện đấy". Cô khoanh tay từ trên cao nhìn xuống cái kẻ đang diễn trò, khuôn mặt muốn bao nhiêu khinh thường liền có bấy nhiêu.
Vân Hàn lại như cái lò xo mà nhảy dựng lên, dở hơi mà liếc đông liếc tây rồi kéo cô chạy về xe thương vụ của hắn. Vi Hy nhìn mà chỉ biết để trán:
"Này, ông hết xe rồi à?"
"Xi, ông đây đã bị anh cả cắt tất cả show diễn rồi thì tiền đâu mà đổ xăng". Vân Hàn thật là bực mình hết sức.
"Cậu cứ thử về nhà xem có chuyện gì xem nào?". Trợ lí của anh ta lái xe liếc hắn.
"Này, này tôi đã nói bao nhiêu lần rồi. Bà Vân chỉ muốn kéo tôi về nhà để xem mắt thôi đấy có biết không hả? Anh muốn tôi lấy vợ sớm sao?". Vân Hàn lại xù lông lên cương cổ cãi.
"Ông đã 26 tuổi rồi, cứ đi lấy một cô về cho mẹ ông vui đi". ViHy lại ngoáy lên thêm vào chỗ đau của Vân Hàn.
"Cái con nhỏ này...". Hắn thật là tức mà không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-thuong-vi-vo-yeu-dung-chay/1302255/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.