Vi Hy cũng tắt đèn đi ngủ, nhưng kì lạ là có cố gắng nhắm mắt như thế nào cô cũng không ngủ được. Cô cứ cảm thấy thiếu hơi ấm. người kia, trống vắng, cô tịch. Dường như việc một mình từ rất lâu trước kia đã thay đổi trong những ngày qua.
Nằm trằn trọc đến nửa đêm, mãi mới lờ mờ ngủ được thì cô cảm nhận được một vòng tay ấm áp ôm cô vào lòng, khiến cô cảm thấy an tâm mà rúc đầu vào đấy. Người kia chỉ thầm cười, đúng là cứng đầu...
Vi Hy tỉnh dậy vì bị tiếng ù ù bên tai khuấy động. Đập vào mắt cô là khoang máy bay tư nhân hạng sang. Cô đang không hiểu chuyện gì đang xảy ra thì Vụ Quân bên cạnh lên tiếng:
“Tỉnh?”. Anh đang xử lí một số công việc mà những ngày qua anh đã tạm gác lại để ở nhà chăm cô.
“Anh đưa tôi đi đâu?”. Cô khó hiểu nhìn anh.
“Đi Los Angeles, em quên rồi à?”. Vu Quân giả vờ ngạc nhiên nhìn lên khuôn mặt đơ đến đáng yêu của cô.
“Quên? Anh bảo là hôm nay đi lúc nào?”. Cô nhớ là mình chưa từng nghe anh nhắc đến hôm nay sẽ đi cơ mà.
“Em bảo tùy tôi quyết định”. Khuôn mặt Vu Quân đứng đắn, nghiêm túc nói những lời vô sỉ thật là làm cô tức chết.
Cô cắn răng nhìn anh, đúng là cô đã bảo như vậy nhưng anh cũng phải thông báo với cô trước chứ. Đúng là tự lấy đá đập vào chân mình mà. Cô không nói gì nữa, khoanh tay, kéo chắn nhắm mắt.
Trác Bình cùng Trác Hiên ngồi bên cạnh cười thầm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-thuong-vi-vo-yeu-dung-chay/1302245/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.