"Dì Triệu, con muốn nhờ dì một chút chuyện được không ạ?". Vi Hy lễ phép nói với dì Triệu.
"Được chứ". Bà cười hiền hậu, bà rất thích cô gái này, cô rất lễ phép, đáng yêu, sống với nhau lâu bà cũng nhận ra cô không như là một đại tiểu thư hống hách, tự đại mà trái ngược lại cô rất chịu thương, chịu khó.
"Chuyện là, hôm nay khi dì đi chợ có thể mua hộ con vài bộ quần áo được không ạ?". Cô cúi đầu e ngại, hai bàn tay nắm lấy nhau, xoắn xuýt. Thật là, cô nhờ như vậy cũng rất ngại đó nha, chỉ là hết cách ai bảo cô mang theo đồ ít, hôm qua lại còn bị cái tên kia xé rách một bộ nữa chứ.
"Sao con không tự mình đi?". Dì Triệu bất thốt.
"Nhưng, con...". Cô ấp úng.
"Ây da, xem đầu óc giá cả của ta này. Thiếu gia vừa hạ lệnh con có thể tự do ra ngoài rồi, nhưng phải dắt theo người của cậu ấy. Mọi công việc ở nhà cũng sẽ do người làm ở căn nhà này đảm nhiệm". Bà Võ trán cười bảo.
Nghe được chuyện này cô liền đứng hình vài giây. Cái gì vậy? Anh ta đang nổi điên gì thế? Tử tế như vậy rất khả nghi, hẳn là anh ta đang thử mình. Cô cười cười giễu cợt.
"Vậy được rồi, lát dì bảo người được anh ta cài... à không, người
được anh ấy giao cho nhiệm vụ đưa rước con chờ trước cổng nhé". Cô vừa nói vừa quay lưng đi lên lầu. Thôi kệ đi cũng đâu mất miếng thịt nào, lại còn thoải mái hơn trước như vậy, ngu mới không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-thuong-vi-vo-yeu-dung-chay/1302236/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.