Cô cũng chẳng thèm hỏi ai nữa, thấy Vu Quân hình như là không có ở nhà, cô cứ thế mà chọn đại một căn phòng trên tầng hai mà đi vào thả mình nằm xuống giường.
"Có ai lại thích chịu ngược như mình không chứ, xem đi Vu đại thiếu phu nhân cái gì chứ. Ngay cả người làm cũng dám chỉ trỏ sau lưng mình"
Lải nha lải nhải một mình một lúc lâu cô liền đứng dạy đi tắm rửa. Cũng may là đồ đạc đã sớm chuyển sang đây nên cô cũng có cái để dùng.
Tẩy rửa sạch sẽ thân thể, Vi Hy đứng nhìn khuôn mặt xinh đẹp phấn nộm trong gương. Đưa tay sờ sờ lên cái má trơn mịn như da em bé. Miệng bật thốt.
"Thật đẹp nha". Quên nữa Vi Hy cô tuy hay quên mình là một đại mĩ nhân thế thôi, nhưng lâu lâu cũng là một kẻ siêu tự luyến, cuồng bản thân.
Nhưng mà, nói cô là Vu đại thiếu phu nhân cũng thật là... nực cười. Người hầu trong căn nhà này hình như là tàn hình hết rồi thì phải, cô chỉ đi lên tắm rửa tầm hai tiếng bước xuống liền không thấy một bóng người đâu nữa. Cô có cảm tưởng như mình đi nhầm vào căn nhà ma trong phim ảnh Hollywood nào đấy.
Cũng may là đang nghĩ theo chiều hướng tiêu cực thì Trác Hiên lại chạy vào, nhưng chưa kịp vui mừng thì lại nghe một tin như sét đánh giữa trời quang.
"Quân chủ dặn dò thiếu phu nhân là cô hiện giờ đã trở thành vợ của ngài ấy thì phải ra dáng một chút. Để cho cô luyện tập một chút về người vợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-thuong-vi-vo-yeu-dung-chay/1302228/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.