Hai hôm sau, tại nhà tổ Vu gia,
Bọn họ có quy định là mỗi người đều có thể có không gian riêng, hoạt động tự do nhưng cuối tuần tuyệt đối đều phải trở về nhà tổ dùng bữa.
Vu Quân vừa bàn xong hợp đồng cùng đối tác làm ăn thì liền trở về nhà tổ ngay. Vừa bước chân vào sảnh chính, anh nhíu mày.
"Này, ôn con kia. Làm gì đến bây giờ mới trở về vậy hả?". Mẹ anh trừng lớn mắt.
"Chậc, đừng nói là anh đang buồn bã chuyện của cô ả gì gì đấy nhé". Vu Ngọc trề môi.
Anh liếc đôi mắt chim ưng sắc bén về phía em gái cùng mẹ mình. Nói thật, lúc đầu nghe thấy tin Ninh Hinh gặp tai nạn xe, đối tượng tình nghi đầu tiên anh nghĩ đến là hai người họ, bởi vì cả hai luôn không ưa Ninh Hinh, ghét bỏ ra mặt, còn có dấu hiệu bài xích mạnh mẽ.
Nhưng sau đó, anh lại cảm thấy cái suy nghĩ đó rất sai lầm, mẹ anh cùng Vu Ngọc sẽ không bao giờ làm việc đó dù có đánh chết đi chăng nữa. Đến khi biết được là do Vi Linh Đan làm.
"Lên phòng sách cùng ba nói chuyện một lát". Vu Cảnh đứng trên bật thang đạm mạc nói với anh rồi quay lưng đi lên lầu.
Vu Quân vừa bước lên lầu, Vu Ngọc liền kéo tay Lý Lam Anh.
"Mẹ, mẹ nói hôm nay chị dâu tương lai sẽ đến đây dùng bữa phải không?"
"A, phải nha". Lý Lam Anh cười híp cả mắt, nhắc đến đứa con dâu này bà liền cảm thấy vui vẻ.
"Vậy chị dâu như thế nào, có phải rất rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-thuong-vi-vo-yeu-dung-chay/1302223/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.