“Tổng giám đốc, đây là tin tức về Viêm Liệt.” Tổng cộng có mười phần, mỗi phần đều ghi lại hết thảy mọi chuyện của Viêm Liệt ở các công ty trước. Mà ở công ty này, cô cũng đem tất cả tài liệu đã điều tra được giao cho Tổng giám đốc. 
“Văn Mẫn, cô nói xem tại sao anh ta lại không đi?” Liên tiếp nhận được mấy bản báo cáo anh bị cấp trên khi dễ, hơn nữa cuộc đối thoại khi ăn trưa ngày hôm nay của anh, khiến cho cô cũng có chút hoài nghi. 
Giấc mộng của anh, giấc mộng của anh rốt cuộc là cái gì chứ? 
“Tổng giám đốc, ngài cũng biết, giấc mộng của Viêm Liệt là có thể làm việc ở tập đoàn Bắc Đường, cho nên, dù bị chèn ép, anh ta cũng sẽ không đến công ty khác.” 
Văn Mẫn cảm giác mình đang nói lời vô ích, Tổng giám đốc cũng biết rõ, còn đi hỏi cô. 
Bắc Đường Yên không để ý Văn Mẫn oán trách, cũng chính là bởi vì điều này cô mới cảm giác được có vấn đề. Người bình thường đem công việc ở tập đoàn Bắc Đường xem trọng là rất bình thường, lấy đây làm mơ ước để phấn đấu cũng rất bình thường. Nhưng mơ ước của Viêm Liệt hình như không chỉ đơn giản như vậy, cô cảm giác còn có gì đó nữa. 
“Văn Mẫn, đi giao phó công việc một chút đi, đừng nói nhiều quá, nên dừng đúng lúc.” 
“Vâng, Tổng giám đốc!” Thật ra thì cô cũng đã sớm không chịu được, nhưng chưa được Tổng giám đốc phân phó, cô cũng không dám tự tiện hành 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-thuc-tap/2458514/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.