“Thời gian không còn sớm nữa, anh về trước.” Viêm Liệt chuẩn bị ra về, bởi vì nếu anh cứ ngồi ở đây, anh không dám đảm bảo sẽ không phát sinh chuyện không nên xảy ra.
“Ừm, được, đi đường cẩn thận.” Bắc Đường Yên cũng không miễn cưỡng, chỉ là vẫn lấy ánh mắt sâu xa nhìn Viêm Liệt, dù sao Viêm Liệt đã là bạn trai cô, anh muốn chạy cũng không thoát, tạm thời không vội.
“Ừm, Yên, sáng sớm ngày mai chúng ta có cùng đến công ty không?” Viêm Liệt hi vọng đáp án là đồng ý, nhưng mà anh không biết Bắc Đường Yên làm như vậy là vì tâm huyết dâng trào hay là có ý gì khác.
Nếu như người anh yêu là một cô gái bình thường, anh cũng sẽ không có nhiều đố kỵ như vậy, nhưng bạn gái anh lại là Bắc Đường Yên, nhiều lúc anh thật sự lo lắng buổi hẹn của mình sẽ gây khó khăn cho cô.
“Buổi sáng anh có ăn sáng không?”
“Trước kia anh thường mua đến công ty ăn, như vậy sẽ nhanh hơn.”
“Vậy ngày mai em chuẩn bị bữa ăn sáng cho anh, anh ở dưới lầu chờ em đi.” Một ngày ba bữa của Bắc Đường Yên đều được người ta đưa tới, cô không nấu cơm lại không thích có người giúp việc, cho nên ba bữa đều được đặt trước, cô nghĩ ngày mai phải dặn người ta đem thêm một phần mới được.
“Anh đến đón em, nếu không anh sẽ cảm thấy em làm chuyện anh nên làm.” Viêm Liệt rất nghiêm túc nhìn Bắc Đường Yên.
“Nhưng em đang theo đuổi anh mà, không tích cực thì làm sao có thể đả động đến trái tim anh.” Bắc Đường Yên nhìn Viêm Liệt, cô làm như vậy là vì đang theo đuổi anh, đây là phương pháp cô chọn lọc trong rất nhiều phương pháp, tỉ lệ thành công rất cao.
“Anh, anh, cái gì mà trái tim anh, đó là con trai theo đuổi con gái, hơn nữa, anh và em đã hẹn hò, không cần theo đuổi nữa.” Viêm Liệt rất bất đắc dĩ, Bắc Đường Yên không thể kín đáo một chút sao.
“Nhưng mà anh còn chưa cưới em, nếu không cố gắng lỡ như anh bị người khác giành mất thì làm sao bây giờ?” Giọng nói của Bắc Đường Yên rất là đau khổ, cô còn lấy ánh mắt lo lắng nhìn Viêm Liệt, giống như cô thật sự lo sợ điều đó sẽ xảy ra. Nhưng trên thực tế Bắc Đường Yên rất có lòng tin về mình, đồ của cô chưa bao giờ bị người khác cướp đi, huống chi còn là người mà cô xem trọng. Nhưng cũng không thể khinh thường, nếu cô đoán không lầm thì cái người vừa mới gọi điện tới là thiên kim tiểu thư tập đoàn Âu thị – Âu Nhược Nhã, xem ra cô ta còn chưa có chết tâm, cô có nên tặng cho cô ta một chút cảnh cáo hay không đây.
Bắc Đường Yên không phải là thiên sứ, cũng không có vẻ ngoài thuần khiết thiện lương giống như thiên sứ, trong mắt người ngoài cô là người mạnh mẽ, khôn khéo, xinh đẹp và lý trí. Những đặc điểm này cô đều đã bộc lộ trước mắt Viêm Liệt, lại có thêm vẻ ôn hoà dễ thương nghịch ngợm và mị hoặc, mà trên thực tế cô là người thích nắm trong tay mọi thứ, mặc kệ là làm bất cứ chuyện gì cũng chỉ vì muốn đạt tới mục đích của mình. Cô thích Viêm Liệt, cho nên bây giờ mục đích của cô là bắt được tâm của Viêm Liệt, mà nếu như trên đường thực hiện có chướng ngại vật cản trở bước đi của cô, cô cũng sẽ không keo kiệt dùng một chút phương pháp đặc biệt diệt trừ nó.
“Anh cảm thấy mình nên lo lắng mới đúng, hơn nữa, anh đâu có tốt như vậy, thật không biết em thích anh vì cái gì.”
“Thích rất nhiều thứ, nhưng mà em cảm thấy anh còn nhiều điều chờ em khám phá, cho nên đừng quên anh đã đồng ý với em, hai ngày nữa em sẽ cho người sửa lại phòng sách, chờ chuẩn bị xong anh liền dọn tới đây, đến lúc đó không cho phép thất hứa.”
“Anh sẽ không quên, anh đi thật đây, sáng sớm ngày mai anh lại đón em, tạm biệt.” Việt Liệt ấn xuống một nụ hôn trên trán Bắc Đường Yên, Bắc Đường Yên bất mãn liếm môi, Viêm Liệt đành phải bất đắc dĩ hôn lên môi cô, nhưng mà chỉ là cái hôn nhẹ lướt qua, nếu không anh sợ mình sẽ không đi ra khỏi căn phòng này được.
“Tạm biệt, em sẽ nhớ anh.”
“Anh cũng sẽ nhớ em.” Viêm Liệt đi ra khỏi nhà, bầu không khí lưu luyến không tan.
Sau khi tiễn Viêm Liệt đi, Bắc Đường Yên ngồi trên ghế salon, đèn trên tường trong phòng khách đổi thành đèn màu, nước trái cây đổi thành Whisky, lúc này nhìn Bắc Đường Yên trở nên thật âm trầm.
Cô cầm điện thoại lên nhấn một dãy số.
“Tiểu thư, cô có gì phân phó?”
“Điều tra cặn kẽ tài liệu có liên quan đến Âu Nhược Nhã và tập đoàn Âu thị, càng cặn kẽ càng tốt, hai giờ chiều ngày mai tôi muốn tài liệu này xuất hiện trên bàn làm việc của tôi.”
“Dạ được!”
Cúp điện thoại, Bắc Đường Yên uống một hơi cạn sạch ly Whisky, đứng dậy đi về phía phòng tắm, thứ cô xem trọng không có cái nào là thoát được khỏi tay cô. Lúc cần thiết cũng có thể dùng một chút thủ đoạn, thế giới của cô đã sớm không còn màu trắng thuần khiết như lúc ban đầu.
Sáng sớm ngày thứ hai, hai người lại cùng nhau xuất hiện trong công ty, mặc dù đem tới chấn động không nhỏ, nhưng nếu so với ngày thứ nhất thì vẫn còn rất nhẹ. Nhất là sau khi chủ quản các phòng đã ra lệnh không cho phép lại truyền xì căng đan trong công ty, nếu như bị nghe thấy thì trừng phạt không tha, nặng thì đuổi khỏi công ty vĩnh viễn, hình phạt như vậy làm rất nhiều người ngoan ngoãn ngậm miệng, nhưng mà trong lòng vẫn len lén suy nghĩ, thỉnh thoảng gặp Viêm Liệt cũng lộ ra ánh mắt hết sức quỷ dị.
Mà chuyện này đối với Viêm Liệt mà nói đúng là đáng ăn mừng, ít nhất không còn có người dám đến tìm anh gây phiền toái nữa. Nhưng mà chỉ cần nghĩ đến bữa hẹn ăn trưa với Âu Nhược Nhã anh liền cảm thấy nhức đầu, buổi sáng anh đã nói với Bắc Đường Yên là mình có việc không hẹn ăn trưa với cô được, cái gì cô cũng không hỏi, nhưng ánh mắt của cô nhìn anh làm anh cảm giác là lạ, giống như anh đã làm sai chuyện gì không giải thích được.
Buổi trưa, Viêm Liệt hẹn Âu Nhược Nhã ở tiệm ăn gần công ty.
“Viêm Liệt, chúng ta thật không thể nào sao? Anh biết em thích anh lâu rồi mà, anh không thể cho em một cơ hội được sao?” Lần này tới đây Âu Nhược Nhã đã có tính toán, cô quyết định đánh cho đến cùng, nếu như anh thật sự không cho cô một chút hi vọng nào, như vậy cũng đừng trách cô vì mình mà tranh thủ tình cảm!
“Tiểu Nhã, cậu rất tốt, thật sự tốt, nhưng kể từ lúc tôi biết cậu đến bây giờ, tình cảm của tôi đối với cậu không vượt qua tình cảm bạn bè bình thường, chúng ta không hợp nhau, thật xin lỗi.”
“Vậy tại sao cô gái kia có thể, cô ta ngoại từ có tiền nhiều hơn em thì có gì tốt hơn em sao, không trẻ tuổi giống em, không xinh đẹp như em, anh tại sao lại chọn cô ta!” Cô không phục, thật sự không phục.
Viêm Liệt cau mày, Âu Nhược Nhã lấy giọng nói như thế này nói về cô làm anh chán ghét.
“Tôi không thích cậu không có liên quan gì với cô ấy, xin đừng liên luỵ cô ấy vào trong đề tài của chúng ta, tôi đã nói rồi tôi không hi vọng sẽ nghe được bất kỳ lời nói sỉ nhục nào về cô ấy. Nhược Nhã, tôi hi vọng cậu không dây dưa vấn đề này nữa, cậu đã tạo thành rắc rối cho tôi, thật xin lỗi, tôi còn có việc muốn làm, tôi đi trước.”
Viêm Liệt biết mình làm như vậy là không đúng, để một cô gái ở lại chỗ hẹn một mình là việc làm rất không có phong độ, nhưng mà anh chính là không thích Âu Nhược Nhã nói những lời khó nghe về Bắc Đường Yên như vậy, càng không hi vọng Bắc Đường Yên bởi vì ở chung một chỗ với anh mà bị người khác làm nhục!
Đi ra khỏi tiệm ăn, Viêm Liệt do dự một chút sau đó mua một phần thức ăn nhanh trở về công ty.
“Tổng giám đốc, đây là cuộc trò chuyện giữa Viêm tiên sinh và tình địch của ngài, xin ngài kiểm tra và kí nhận.” Văn Mẫn đem một phần tài liệu đặt ở trước mặt Bắc Đường Yên.
Bắc Đường Yên lộ ra nụ cười thoả mãn.
“Rất tốt, tiếp tục điều tra, nhưng nhớ giữ kín bí mật.” Bắc Đường Yên rất hài lòng, tài liệu này chính là cuộc nói chuyện giữa Viêm Liệt và Âu Nhược Nhã, nhưng mà cô cảm thấy người phụ nữ này không dễ dàng từ bỏ như vậy, hừ, gần đây vừa đúng lúc cô không có việc gì làm, có nên cho người phụ nữ này một vài cảnh cáo hay không đây.
“Văn Mẫn, nơi này có một bản báo cáo về tập đoàn Âu thị, em cầm đi xem một chút đi, có lẽ sẽ dùng được.” Đây là tài liệu có liên quan đến tập đoàn Âu thị mà hôm qua cô sai người đi điều tra, dùng cái này đả kích Âu thị sẽ đem lại kết quả rất tốt, Văn Mẫn là trợ thủ đắc lực của cô, đối với năng lực và sự trung thành của cô ấy rất yên tâm.
“Được.” Văn Mẫn không cần hỏi nguyên nhân, chỉ cần nhìn tổng tài cô cũng hiểu được vì sao, cô đi bên cạnh tổng tài cho đến hôm nay chẳng lẽ còn không hiểu rõ. Tuy nhiều lúc tâm tình tổng tài lên xuống thất thường, nhưng chỉ cần nhìn vào cặp mắt kia là có thể biết cô ấy đang vui vẻ hay là tức giận, mà thủ đoạn của tổng tài tuyệt đối là không nghĩ đến tình nghĩa, tập đoàn Bắc Đường có thể lớn mạnh như ngày hôm nay là minh chứng tốt nhất chứng minh tổng tài tuyệt đối không phải là một người bình thường. Cô đã chứng kiến nhiều lần tổng tài đương đầu với người khác, những thứ đó không thể gọi là thủ đoạn buôn bán bình thường được, xem ra lần này tổng tài vì Viêm tiên sinh sẽ làm ra những chuyện không ai ngờ được, cô cũng không biết tổng tài định làm tới mức độ nào, nhưng mà nếu như tổng tài vì chuyện này mà làm tập đoàn Âu thị sụp đổ, cô cũng tin là có thể.
“Nhớ, chị không muốn nghe bất kỳ đề tài nào có liên quan đến tập đoàn Bắc Đường và Âu thị!” Bắc Đường Yên liếc mắt nhìn Văn Mẫn thật lâu, coi như cô thật sự có lòng muốn tập đoàn Âu thị phá sản, nhưng mà tuyệt đối không được cho người khác biết!
“Dạ, em nhất định làm xong, ngài yên tâm!” Từ trên người Bắc Đường Yên tản ra khí thế mạnh mẽ làm cả người Văn Mẫn chấn động, trong lòng không tránh khỏi xuất hiện sự kính nể, đây mới thật sự là Bắc Đường Yên, cô vừa kính vừa sợ tổng tài đại nhân!
…
Sau khi Văn Mẫn đi ra ngoài, Bắc Đường Yên cầm điện thoại di động lên, do dự một lát sau đó gửi một tin nhấn.
“Hôm nay anh có làm thêm giờ không, buổi tối có muốn cùng nhau ăn cơm hay không?”
Một lát sau liền có tin nhấn trả lời của Viêm Liệt. “Anh không làm thêm giờ, anh chờ em dưới lầu.”
“Ừm, được, buổi tối gặp.”
“Buổi tối gặp.”
Cất điện thoại di động vào trong túi, Bắc Đường Yên tiếp tục xử lý văn kiện, vừa làm việc vừa suy nghĩ, ngày mai là thứ bảy, công ty nghỉ làm, có nên hẹn hò Viêm Liệt ra ngoài đi chơi hay không đây. Trong nhà đang tìm người sửa chữa phòng sách, chắc là đến thứ ba là sửa xong, còn có hai ngày nghỉ lễ, nên tìm một nơi xa một chút cùng Viêm Liệt bồi dưỡng tình cảm mới được, nhưng mà không biết nên đi chỗ nào mới tốt.
Mở máy tính ra, bây giờ Bắc Đường Yên mới cảm thấy có mạng thật sự là tốt.
…
Buổi tối hai người cùng nhau dùng bữa tối, sau đó Viêm Liệt đưa Bắc Đường Yên về nhà, trên đường đi hai người dắt tay nhau rất lãng mạn.
“Ngày mai được nghỉ, em có việc gì phải làm không?” Viêm Liệt không biết lịch làm việc và nghỉ ngơi của Bắc Đường Yên như thế nào, không biết thân phận là tổng giám đốc cô có thể được nghỉ hay không.
“Nếu như là anh hẹn em, em không có việc nào phải làm hết.” Công việc luôn luôn làm không xong, tiền của cô đã nhiều lắm rồi, nếu vì công việc mà chậm trễ thời gian vui vẻ thì không đáng giá.
“Thật sẽ không quấy rầy đến công việc của em sao, nếu như em có chuyện phải làm thì không cần nghe lời của anh.” Viêm Liệt có chút bất an, anh không muốn vì mình mà ảnh hưởng đến công việc của Bắc Đường Yên.
“Đồ ngốc, đây không phải là nghe lời, ngày mai em không có việc gì phải làm hết, anh yên tâm, em sẽ không làm anh cảm thấy mình là gánh nặng.”
Viêm Liệt nghe Bắc Đường Yên nói như vậy, anh dừng bước nghiêm túc nhìn cô, “Yên, đừng đối xử với anh tốt như vậy, anh sợ.” Sợ mình sẽ đắm chìm trong dịu dàng của cô, không thể thoát ra được.
“Nói cái gì đó, anh là bạn trai em, em không đối xử tốt với anh chẳng lẽ đối xử tốt với người khác.” Bắc Đường Yên cảm thấy buồn bực, Viêm Liệt luôn bất an làm cô không biết nên làm gì mới đúng.
“Ngày mai chúng ta hẹn hò ở đâu đây, khu vui chơi hay là rạp chiếu phim, xin lỗi, anh chỉ biết những chỗ này, không có ý kiến nào hay.” Viêm Liệt đổi chủ đề, có một số việc nếu tạm thời không có cách nào thay đổi thì không cần hao tổn tâm trí mà suy nghĩ nữa, đối với cuộc sống, anh thật sự rất thích những điều mới lạ.
Bắc Đường Yên nhìn thấy trên mặt Viêm Liệt lộ ra nụ cười giống như ánh mặt trời rực rỡ liền cảm thấy cao hứng theo, hình như cô đối với nụ cười của Viêm Liệt không có lực miễn dịch, cho dù tâm tình không tốt đến đâu chỉ cần nhìn thấy nụ cười của anh cũng sẽ trở nên nhẹ nhõm vui vẻ.
“Đi rạp chiếu phim đi, thật ra thì em cũng không biết nên đi đâu, em ở trên mạng tìm kiếm một buổi chiều đa số mọi người đều khuyên nên đi rạp chiếu phim hay là công viên nào đó.” Thật ra thì Bắc Đường Yên còn có vài nơi chưa nói ra, còn có nhiều người nói hẹn hò có thể đi đến quán ăn khuya hay là quán bar, nhưng Bắc Đường Yên cảm thấy những nơi này không thích hợp nên không đề cập đến, hơn nữa lâu rồi cô chưa đi rạp chiếu phim coi phim, nếu cùng đi với Viêm Liệt thì thật tốt, cô có chút mong đợi.
“Vậy sáng ngày mai anh lại đón em, chín giờ được không?”
“Được, nhưng mà chín giờ đi xem phim có phải quá sớm hay không?” Bắc Đường Yên thấy người ta đều đi xem phim vào buổi chiều, mình đi buổi sáng hình như rất kỳ lạ.
“Trước đó chúng ta có thể đi dạo phố, sau đó ăn cơm, rồi sau đó mới đi xem phim.” Viêm Liệt đối với tình yêu rất không có kinh nghiệm, anh chỉ có thể nghĩ được những bước này.
“Được, vậy chúc cho buổi hẹn hò ngày mai của chúng ta thành công.” Bắc Đường Yên vui vẻ nói như vậy, Viêm Liệt sửng sốt sau đó cười to.
“Giống như bài diễn văn mở đầu.”
“Đúng là giống thật.” Bắc Đường Yên đồng ý, hai người nhìn nhau cười, nhiệt độ tình cảm đang dần tăng lên.
***-----------------***
Thứ bảy.
Viêm Liệt nhìn mình trong gương, anh cảm thấy thật lo lắng, đây là lần đầu tiên anh hẹn hò với bạn gái, anh cảm thấy mình cần phải ăn mặc đẹp một chút mới được. Nhưng mà trừ tây trang dùng để đi làm ra, quần áo của anh chỉ toàn là áo sơ mi và quần jean, mặc như vậy đi ra ngoài nhìn giống như là sinh viên đại học còn chưa tốt nghiệp, hình như không xứng với Yên. Anh có chú ý tới quần áo Yên hay mặc, đều là những thiết kế đơn giản nhưng rất nổi tiếng, làm cho Yên vừa xinh đẹp lại sang trọng, còn để lộ ra sự mạnh mẽ của người làm ăn, nhưng mà anh nhìn mình trong gương, nhìn thế nào cũng nhìn ra bộ dáng sinh viên đại học...
Aiz, quên đi, cứ mặc như vậy đi, anh chọn áo sơ mi màu lam đậm và quần dài màu đen, Viêm Liệt cảm thấy mình phải tìm một ngày nghỉ để đi mua mấy bộ quần áo, ít nhất phải đem mình biến thành thành thục một chút mới được.
Mà bên này Bắc Đường Yên không có lo lắng như vậy, cô đã sớm chuẩn bị xong mọi thứ, nếu là cùng Viêm Liệt đi ra ngoài hẹn hò, cô dĩ nhiên muốn bọn họ xứng đôi một chút. Cho nên cô chọn áo sơ mi màu trắng có tay, quần jean và thắt lưng, mang giày thể thao, tóc dài được buộc lên thật cao. Nhìn mình trong gương, Bắc Đường Yên hết sức hài lòng gật đầu một cái, hừ, cô mặc bộ này ra ngoài tuyệt đối không trên hai mươi lăm tuổi!
Thật ra thì, cô cũng không quan tâm những chuyện này lắm, từ nhỏ đến lớn cô vẫn lấy mình làm trung tâm, không quan tâm những ánh mắt của người khác, nhưng cô cảm thấy mình nên vì Viêm Liệt suy nghĩ một chút. Chuyện này đối với Bắc Đường Yên mà nói là rất khó thấy được, có thể suy nghĩ cho Viêm Liệt như vậy đã nói rõ sự yêu thích và coi trọng của cô đối với anh!
Chín giờ đúng, Bắc Đường Yên đi ra khỏi chung cư liền nhìn thấy Viêm Liệt, nụ cười sáng lạn của anh dưới ánh mặt trời có vẻ chói mắt khác thường, làm cho Bắc Đường Yên không tự chủ lộ ra nụ cười.
“Đi thôi, ngày hẹn hò của chúng ta bắt đầu.” Chủ động dắt tay Viêm Liệt, một ngày tốt đẹp chính thức bắt đầu.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]