“Bốn năm? Viêm Liệt, anh nói cái gì vậy, chẳng lẽ anh có bí mật nào đó không cho em biết.” 
“Đây cũng có thể coi là bí mật đi, anh chưa nói với ai chuyện này hết, năm đó anh thi đậu vào hệ tài chính học viện Hoàng Gia, nhưng thật ra anh vẫn có chút mơ hồ, anh không tìm được vị trí của mình, rất nhiều chuyện mới lạ, làm cho anh hoa mắt, không biết tương lai của mình sẽ đi về đâu, nhưng ngay lúc đó em xuất hiện. Em còn nhớ ba năm trước em ở trường học của anh diễn thuyết không, em nói cho mọi người biết cuộc sống của mỗi người đều có ý nghĩa, tồn tại cũng là một loại giá trị, em cũng nói buôn bán thích hợp với những người muốn sinh tồn, muốn thành công phải bỏ ra khổ cực và cố gắng nhiều hơn người bình thường... thật ra thì, em nói rất nhiều rất nhiều, có một số chuyện anh không nhớ được, nhưng cũng có vài chuyện đã ăn sâu vào trong tiềm thức của anh, kể từ lần anh nghe em diễn thuyết, anh liền tạo cho mình một mục tiêu, mà cũng chính mục tiêu này đã giúp anh kiên trì không ngừng cố gắng, để cho anh mặc kệ gặp phải chuyện khó khăn nào cũng không buông tha, để cho anh đi thẳng đến bây giờ, đi tới bên cạnh em. Mà mục tiêu của anh là có thể đứng bên cạnh em, cho anh có thể trở thành một phần để giúp đỡ em, em là thần tượng của anh, là động lực của anh, là mục tiêu anh vẫn tìm kiếm, cũng là trụ cột tinh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-thuc-tap/2458463/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.