Bùi Chính Thành dời ánh mắt sang chỗ khác nói: “Rất tốt.”
“Ông cũng là nhìn con bé Thanh Anh kia lớn lên, khi còn nhỏ rất được người ta yêu thích, ông cũng hâm mộ nhà lão Lộ có một cô con gái ngoan ngoãn như vậy, khi đó trong khu nhà có rất nhiều thằng nhóc nghịch ngợm thích con bé, đều dõi theo con bé, ông còn muốn con bé làm con dâu của mình, nên đính ước trước, cho con bé làm vợ ba cháu, ông cũng biết rõ Minh Huyền không có tình cảm gì với Thanh Anh, nhưng Thanh Anh lại rất khiến người ta yêu thích, thời gian lâu dài, chắc chắn hai người sẽ có tình cảm...”
Nói đến đây, ông cụ Bùi thở dài lên tiếng: “Đáng tiếc, tạo hóa trêu ngươi.”
“Hai ngày trước, ông nằm mơ thấy lão Lộ, là ông có lỗi với ông ấy...”
Lão Lộ trong lời của ông cụ chính là ba của Lộ Thanh Anh, ông ngoại của Bùi Chính Thành, đã qua đời rất nhiều năm rồi.
Nghe ông ấy nói những lời này, trên mặt Bùi Chính Thành không có đau buồn, cũng không có khổ sở.
Chuyện của quá khứ đều đã xảy ra rồi, bây giờ anh rất hài lòng, bây giờ mẹ cũng sống rất tốt, vì vậy không cần phải đắm chìm trong những chuyện đã qua đó nữa.
Ông cụ Bùi nói liên miên một lát, Bùi Chính Thành vẫn luôn im lặng.
Cuối cùng, ông ấy nói: “Ông cảm thấy xấu hổ với lão Lộ, cũng có lỗi với mẹ cháu, ba của cháu chính là một tên khốn kiếp.”
“Đều đã qua rồi.” Bùi Chính Thành thản nhiên nói một câu, cũng chỉ bản thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi/1814146/chuong-773.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.