Lúc An Hạ cùng Bùi Chính Thành đi ra, trong phòng chỉ còn lại Lục Tử Uyên .
Cô thấy Lục Tử Uyên nằm trên sofa, ngủ không biết trời đất, hơi lo lắng.
“Để anh ta ngủ ở đây một mình không sao chứ?”
“Anh ta... Địa bàn của anh ta... Sợ gì chứ...”
Mặc dù lúc cuối khi Bùi Chính Thành uống rượu với Bùi Dục Ngôn có giả say té xỉu, nhưng trước đó cũng đã uống rất nhiều. Lúc này mới ngấm men, cũng bắt đầu nói linh tinh.
An Hạ rất hiếm khi thấy bộ dạng này của anh.
Anh trước kia không ra ngoài xã giao nhiều, có khi uống nhiều, có khi uống ít. Nhưng chưa lần nào say bí tỉ. An Hạ cũng không biết tửu lượng của anh tốt đến đâu.
Bùi Chính Thành đi đứng hơi siêu vẹo. Anh vừa ra đến bên ngoài thì tựa vào vách tường dùng sức đẩy, còn lớn giọng: “Cửa đâu rồi? Sao không mở được?”
“......”
An Hạ biết anh chắc đã say nên không nhận ra.
Cô buồn cười, đi qua kéo anh: “Chúng ta đã ra khỏi phòng rồi, anh đi theo em.”
Ai ngờ, Bùi Chính Thành như bị điện giật hất tay cô ra: “Cô là ai hả, tránh ra tránh ra, tôi là người đã có gia đình.”
An Hạ cứng đờ, thì ra Bùi Chính Thành cũng giống những con ma men ngoài kia, uống say rồi thì đều biến thành những tên ngốc.
Cô lạnh lùng nhìn Bùi Chính Thành , nói: “An Hạ.”
Bùi Chính Thành nheo mắt suy nghĩ, nhìn cô mấy giây, cười ha hả nói: “An Hạ, vợ của anh, vợ An Hạ của anh...”
Nhưng một giây sau, anh lại lùi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi/1814142/chuong-769.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.