Hai người em một câu anh một câu lại bắt đầu cãi nhau.
Những câu hỏi lúc trước của An Hạ, Bùi Chính Thành không trả lời, cô cũng không truy hỏi.
Nhưng, tối hôm đó, An Hạ bị Bùi Chính Thành ném lên giường dạy dỗ đến tận nửa đêm.
Sau khi kết thúc, Bùi Chính Thành ôm An Hạ cùng nhau tắm rửa, sau đó kéo khăn tắm quấn lấy An Hạ ôm cô quay lại phòng ngủ.
An Hạ bò vào trong chăn, nheo mắt nhìn Bùi Chính Thành lấy đồ ngủ của cô qua.
Anh nhìn bộ dạng mềm nhũn của An Hạ, biểu cảm trên mặt cũng không khỏi dịu dàng hơn, nhưng những lời nói ra lại không biết xấu hổ.
“Còn có sức lực mặc sao?”
An Hạ liếc xéo anh, giật lấy quần áo ngủ mặc vào.
Bùi Chính Thành tắt đèn, ngủ trên giường, ôm cô vào lòng.
Căn phòng tối đen như mực, yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng thở của hai người.
An Hạ rất mệt, nhưng lại không hề buồn ngủ.
Cô nghe thấy Bùi Chính Thành gọi cô: “Hạ Hạ.”
“Ừ.” An Hạ khẽ trả lời một tiếng, di chuyển cơ thể, có chút bực mình nói: “Đừng ôm chặt như vậy, khó chịu.”
Bùi Chính Thành khẽ cười, đưa tay lên xoa bóp cho cô, anh chưa từng làm loại chuyện này, nhưng cũng biết lực phải nhẹ một chút.
Lực của anh được không chế rất tốt, An Hạ cảm thấy rất thoải mái, hừ hai tiếng, nhưng lại không nói gì.
Trong bóng tối, những chuyện ban ngày không thể nói ra, lúc này Bùi Chính Thành lại cảm thấy không quá khó nói.
Anh kể cho cô nghe những chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi/1814122/chuong-748.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.