"Sao có thể chứ? Trong khoảng thời gian ngắn như vậy sao có thể chuyển toàn bộ tài sản về nước được?" Tuy ngoài miệng Tô Ánh Nguyệt tỏ vẻ nghi ngờ, thế nhưng trong thâm tâm cô lại cảm thấy chuyện này có thể là sự thật.
Hạ Nhất Trần nghiêm túc trả lời cô: "Nếu không kể đến tổn thất thì thời gian hai tháng cũng đủ rồi."
"Hai tháng?"
Hạ Nhất Trần gật đầu.
Tô Ánh Nguyệt cúi mắt, cô duỗi tay đỡ trán, hồi lâu không thốt nên lời.
Cô không thể nói rõ xúc cảm trong lòng mình hiện tại là gì.
Cô cho rằng giấy tờ ly hôn và việc chia tài sản đã là chuyện lớn nhất mà Trần Minh Tân lừa dối cô, không ngờ rằng còn có chuyện lớn hơn nữa.
Anh trước giờ luôn là một người biết suy xét kỹ lưỡng trước sau, điều này cô hiểu rõ hơn ai hết, nhưng cô lại không ngờ anh lại suy xét kỹ lưỡng đến mức này, có thể giấu giếm cô chuyện lớn như vậy.
Dù rằng cô biết những việc anh làm cũng là do bất đắc dĩ, thế nhưng từng chuyện từng chuyện gộp lại như vậy trong một chốc cô chẳng tài nào chấp nhận được.
Hạ Nhất Trần thấy vẻ mặt Tô Ánh Nguyệt là lạ, anh và Nam Kha liếc mắt nhìn nhau, rồi anh nói: "Mợ chủ?"
Tô Ánh Nguyệt thu tay về, cô duỗi người rồi tựa vào trên ghế, trông cô có vẻ mệt mỏi bất lực, cô nghiêng đầu hỏi anh: "Hôm đó anh gọi tôi là 'cô Tô' mà? Bây giờ gọi tôi 'mợ chủ' là có ý gì vậy?"
Hạ Nhất Trần lộ rõ vẻ xấu hổ, đó là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi/1814061/chuong-687.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.