Cái đánh này của cô đương nhiên không dùng sức gì cả, nhưng tay của Trần Minh Tân vẫn đỏ lên.
Tô Ánh Nguyệt sửng sốt mở to mắt, da tay của Trần Minh Tân mỏng như vậy sao?
“Anh biết em tại sao lại tức giận như vậy.” Trần Minh Tân duỗi ngón tay, sau đó lại siết chặt lại, tiếp tục nắm chặt bàn tay của Tô Ánh Nguyệt, nghịch ngón tay mảnh khảnh của cô.
Tô Ánh Nguyệt nhìn anh, đợi anh nói hết câu.
“Có điều, anh nói đều là sự thật, anh sẽ không lừa em, không phải sao?” Trần Minh Tân đột nhiên ngẩng đầu, lộ nở nụ cười với cô.
Gương mặt tuấn tú nhu hòa lại, nụ cười trên mặt giống như dòng nước ấm làm băng sương cũng phải tan chảy.
Tô Ánh Nguyệt chậm rãi thu tay của mình lại, đứng dậy đi sang một bên, dựa vào cạnh bàn, hai tay khoanh trước ngực thì trên cao nhìn cô: “Trần Minh Tân, anh thật sự tưởng em dễ lừa lắm sao?”
Trên mặt Trần Minh Tân vụt qua sự kinh ngạc.
Anh cụp mắt, đáy mắt xuất hiện sự dao động.
Nói thật, đó là điều không thể?
Không nói thật? Cô vợ nhỏ của anh hình như cũng sẽ không cam tâm bỏ qua.
Trong phòng dần yên ắng lại, một lúc sau, Tô Ánh Nguyệt mới nghe thấy Trần Minh Tân trầm giọng nói: “Anh nghi ngờ ông ngoại cấu kết với người của Grissy.”
Tô Ánh Nguyệt nhíu mày, phản ứng đầu tiên chính là phản bác: “Sao có thể chứ!”
Cô giơ tay day day chân mày của mình, lại ngồi xuống: “Ông ngoại là người đứng đầu của gia tộc Mogwynn, ông coi trọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi/1814043/chuong-669.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.