Trần Minh Tân cầm lấy áo vest khoác ngoài ở trên ghế dựa lên, bình tĩnh nhìn về phía Nam Sơn: "Cho dù như thế nào đi nữa cũng mạnh hơn so với rơi vào trong tay những người kia, lúc cần thiết, thà rằng hủy đi."
Vẻ mặt của Nam Sơn sau khi nghe thấy Trần Minh Tân nói liền trở nên ngưng trọng.
"Có ý gì?"
Anh ta cảm thấy giọng điệu của Trần Minh Tân không đúng lắm.
Trần Minh Tân vẫn luôn là một người duy trì sự bình thản.
Năm đó, lần đầu tiên anh ta gặp Trần Minh Tân trên đường, liền cảm giác được đây không phải là một người đàn ông bình thường.
Sự thật đã chứng minh anh ta không hề nghĩ sai, trôi qua mười mấy năm sau, Trần Minh Tân trưởng thành lên rất nhanh.
Anh ta nhìn Trần Minh Tân đi đến ngày hôm nay, mỗi bước đi của Trần Minh Tân, mỗi lần đưa ra một quyết định, đều chắc chắn và tự tin.
Từ xưa đến nay cũng không có lúc thất bại, anh vẫn luôn duy trì sự bình thản, thứ mà anh muốn, thành công mà anh muốn, anh sẽ suy nghĩ tất cả mọi cách để đạt được nó.
Nhưng mà lúc nãy anh ta vừa mới nghe Trần Minh Tân nói rằng, lúc cần thiết, thà rằng hủy đi.
Trong lời nói của Trần Minh Tân lại lộ ra sự không tự tin.
Anh ta có thể nghe ra được trong giọng nói của Trần Minh Tân có sự nôn nóng và bất an.
Tại sao Trần Minh Tân có thể bất an? Tại sao lại không tự tin chứ?
Người có thể khiến cho tâm tình của Trần Minh Tân chập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi/1814013/chuong-637.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.