Anh ta không thích trời mưa, may là, anh ta sắp rời đi rồi, chỉ là….trong lòng anh ta có một nỗi buồn bực, làm thế nào cũng không thể xua tan đi.
Bởi vì cuộc điện thoại kia, Mạc Tây Du không còn tâm tư thu dọn đồ đạc nữa, dù sao cũng sắp phải đi rồi, để cho Trần Minh Tân phái người đến thu dọn.
Anh ta trở về phòng, đi tắm rửa, cất những thứ đã chuẩn bị xong vào vali.
Bên ngoài cửa sổ đang mở một nửa, truyền đến tiếng mưa rơi.
Anh ta đi đến trước cửa sổ, nước mưa tạt vào mặt anh ta.
Hạt rất to, lúc chạm vào có chút đau.
Anh ta giơ tay lên lau những giọt nước mưa đi sau đó đóng cửa lại.
Cách thời gian máy bay của anh cất cánh vẫn còn 4 tiếng nữa, anh ta định hai tiếng nữa sẽ lên đường, nhưng hi vọng lúc anh ta xuất phát cơn mưa này sẽ dừng lại.
Còn về Nam Kha….
Cô ta vừa mới tức giận như vậy, có lẽ sẽ không kích động đến mức quay lại đây để tìm anh.
Hơn nữa, mưa to như vậy, cô ta muốn quay lại cũng không có cách nào.
Mạc Tây Du đem dự đoán tất cả các trường hợp ở trong đầu, nhưng lại không ngờ Nam Kha sẽ tìm người đến để ngăn cản anh.
…..
Tô Ánh Nguyệt và Trần Minh Tân đang ngồi trước bàn ăn, ăn được một nửa, ngoài trời bắt đầu mưa to.
Xuyên qua cửa sổ sát đất, có thể nhìn thấy bên ngoài mặt đất được ánh đèn đường chiếu sáng, rất nhanh đã bị ướt.
Nhiệt độ đột ngột giảm xuống, người giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi/1813994/chuong-618.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.