Mạc Tây Du gật đầu: "Ừ."
Trần Minh Tân hơi hất cằm, đuôi mắt xếch lên, lạnh lùng phun ra một chữ: "Nhận."
Mạc Tây Du nhận điện thoại, tự giác mở loa ngoài.
Điện thoại vừa kết nối, giọng nói lo lắng của Tô Ánh Nguyệt từ trong điện thoại truyền ra: "Bác sĩ Mạc, Trần Minh Tân mất tích rồi!"
Tô Ánh Nguyệt lúc này đã về đến biệt thự Mogwynn, tìm trên dưới mấy lần đều không thấy bóng dáng của Trần Minh Tân.
Cũng đã hỏi qua bảo vệ người hầu, quả thực Trần Minh Tân vẫn chưa về.
Nam Sơn cũng gọi điện thoại cho cô, nói tạm thời cũng không tìm được Trần Minh Tân ở đâu.
Thời gian càng dài, trong lòng cô càng bất an.
Cô lo lắng có phải Trần Minh Tân đã xảy ra chuyện gì hay không?
Nhưng mà cô quên mất, đúng là bây giờ Trần Minh Tân có chướng ngại tâm lý, nhưng cũng không ảnh hưởng đến cách xử sự của anh.
Trong lòng cô quýnh lên, gọi cho Mạc Tây Du.
"Anh nói xem anh ấy đi đâu? Anh ấy cho người nói với tôi anh ấy đi xã giao, nhưng anh ấy còn không mang cả Nam Sơn theo, hơn nữa, anh ấy là người thích xã giao từ bao giờ chứ..."
Nghiêm khắc mà nói, Tô Ánh Nguyệt và Mạc Tây Du cũng không thân, nếu không phải vì Trần Minh Tân cô cũng rất ít phải tiếp xúc với anh ta, lúc này có lẽ là vì quá lo cho Trần Minh Tân, cho nên nói như hát, vừa vội vừa nhanh, nói mãi không dứt.
Mạc Tây Du vừa nghe, vừa im lặng ngẩng đầu nhìn Trần Minh Tân.
Trần Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi/1813987/chuong-611.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.