Tô Ánh Nguyệt hôn một cái xong, sau đó giống như sau lưng có ma, nhanh chóng bỏ chạy.
Trần Minh Tân bị hôn bất ngờ như vậy thì sắc mặt hơi ngưng trệ, anh nhìn theo bóng lưng của cô mà trầm ngâm.
Mãi khi Nam Sơn gọi anh một tiếng thì anh mới hoàn hồn.
“Boss.”
Trần Minh Tân quay đầu, nhàn nhạt liếc nhìn Nam Sơn, rất lạnh nhạt vô tình mở miệng: “Có chuyện gì ngày mai rồi nói.”
Anh đã nói với Tô Ánh Nguyệt rồi, có thời gian đều sẽ ở bên cô.
Nam Sơn đi theo bên cạnh Trần Minh Tân đã quá lâu, đối với tính cách của Trần Minh Tân, anh ta không dám nói mình biết hết, nhưng sức ảnh hưởng của Tô Ánh Nguyệt đối với Trần Minh Tân, anh ta 100% chắc chắn.
“Mợ chủ vừa rồi đã nói, để anh làm việc xong thì đi tìm cô ấy.” Nam Sơn hơi cúi đầu, giọng điệu cung kính.
Ở chỗ Trần Minh Tân nhìn không thấy, trong mắt của anh ta vụt qua một tia tinh quang.
Vài giây trôi qua, anh ta ngẩng đầu cẩn thận đánh giá Trần Minh Tân.
Trần Minh Tân vào lúc này lại lên tiếng: “Đi theo tôi.”
...
Trong thư phòng, Nam Sơn trước tiên nói đơn giản mấy chuyện không phải quá quan trọng, nhưng nhất định phải báo cáo.
Về sau, anh ta ngập ngừng siết chặt túi giấy Kraft trong tay, giống như muốn nói điều gì đó, lại do dự không quyết không biết nên nói hay không.
“Còn có chuyện gì?” Trần Minh Tân quét mắt nhìn anh ta, giọng nói không mấy kiên nhẫn.
Anh còn muốn sớm xử lý xong công việc để đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi/1813978/chuong-602.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.