Quả nhiên, cô vừa ngồi vững, Trần Minh Tân đã đưa tay ra kéo quần áo của cô.
Anh không có vẻ gì là kiên nhẫn, mùa hè quần áo lại mỏng, chưa tới hai lần mà quần áo trên người Tô Ánh Nguyệt đã bị anh giật xuống quăng ra trên mặt đất.
"Anh..." Tô Ánh Nguyệt ôm lấy mình, cắn môi nửa ngày nói không ra lời.
Cô chỉ muốn thăm dò anh một chút chứ thật sự không muốn sẽ cùng anh làm thật!
Ánh mắt Trần Minh Tân rơi ở trên người cô, ánh sáng trong đôi mắt ngày càng trở nên tối lại, anh dễ dàng mở tay của cô vòng ra sau lưng sau đó đem hai tay giữ chặt lại, nghiêng người hôn xuống cái cổ non mềm của cô.
Da thịt trên cổ nhẵn nhụi và mềm mại.
Tô Ánh Nguyệt cắn môi, không để cho mình phát ra âm thanh.
Trần Minh Tân lại tiếp tục tiến đến bên tai cô nhẹ giọng hỏi: "Kìm nén không khó chịu sao?"
Một câu này mang theo hai ý nghĩa, giống như là cố ý chọc thủng lời nói dối trước đó bảo muốn đi tới phòng vệ sinh của cô, lại giống như nói đến tình cảnh của cô lúc này.
Anh hạ thấp giọng nghe vào trong tai cô càng trở nên quyến rũ, cô hít sâu một hơi, hô hấp càng nặng nề hơn.
Trần Minh Tân hôn lên lỗ tai của cô, giở trò cũ, ở bên tai cô nói khẽ: "Không cần phải nhịn, anh không chê cười em..."
Nói là không chê cười cô nhưng lời cuối của anh đã nhiễm lên một chút ý cười.
Tô Ánh Nguyệt vô cùng tức giận, ngửa đầu cắn một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi/1813972/chuong-596.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.