Ở chung với Trần Minh Tân lâu rồi, đôi khi cô quên trước đây mình cũng là một người nóng nảy.
Cô không nỡ hất tay Trần Minh Tân ra.
Trần Minh Tân nắm chặt tay cô, đôi mắt sâu thẳm u ám như có thể nhỏ ra mực.
Ánh mắt của anh khiến trong lòng Tô Ánh Nguyệt run lên.
Bởi vì cô có thể cảm giác được cảm xúc của anh đang không ngừng biến đổi.
Cô cảm thấy giống như anh đang tức giận, hoặc là đang dò xét, hoặc là đang tiết chế.
Hai người cứ đứng giằng co trong phòng như vậy, trời đổ mưa to, độ ẩm bị giảm xuống, trong phòng còn bật điều hòa, quần áo trên hai người đều bị ẩm, Tô Ánh Nguyệt nhanh chóng cảm thấy hơi lạnh.
Cứ tiếp tục như vậy thì hai người đều sẽ bị cảm.
Cuối cùng vẫn là Tô Ánh Nguyệt không đành lòng, cô hạ giọng nói: "Nào nào, có chuyện gì thì chúng ta tắm xong rồi lại nói."
Trần Minh Tân nghe cô nói vậy xong, rốt cuộc cũng buông lỏng tay ra.
Tô Ánh Nguyệt lập tức quay người đi vào nhà tắm.
Có thể là do thời tiết khiến tâm trạng của Trần Minh Tân cũng không được tốt.
Cô nghĩ, tạm thời cứ quên lời Mạc Tây Du đi thôi.
Hai người sống cùng với nhau, làm sao cứ khiến một người luôn luôn nghe lời người kia vô điều kiện được?
Là người thì luôn có có suy nghĩ riêng của mình, cho dù bây giờ là cô cam tâm tình nguyện, nhưng về lâu về dài cô vẫn còn là cô sao?
"Em quan tâm tới tính mạng của Lục Thời Sơ như vậy sao?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi/1813963/chuong-587.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.